NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 227

“Tốt hơn em nên đi ngủ đi, Nellie.” Giọng của Clay đã bớt cứng rắn,

nhưng lời anh khiến cô nổi giận.

“Đừng có cố bảo em đi ngủ như đứa trẻ hư đốn! Em sẽ đi ngủ khi nào

em thích, Clay Mahaffey, và em cảm ơn nếu từ giờ trở đi anh đừng chõ mũi
vào việc người khác.” Pete bật cười làm cô thêm điên tiết, và Nellie quay
sang anh như con mèo giơ vuốt. “Anh cũng thế, Pete. Các anh nghĩ em
không biết gì vì em bị nhốt trên cái gác xép ấy quá lâu chứ gì. Nói cho các
anh biết, em đã học được rất nhiều ở chị Victoria từ khi chúng ta tới đây.
Chị ấy không chịu để bất cứ ai bảo chị đi ngủ và em cũng thế!”

Pete tiếp tục cười. “Nghe chưa? Em gái bé bỏng của chúng ta có móng

vuốt đấy nhé. Anh nên coi chừng, Clay!”

Clay không cười, thay vì vậy nhíu mày lo lắng. “Còn một việc nữa. Anh

Mason sẽ làm gì với Victoria chứ?” Cậu ngồi xuống bàn ăn và ngả người ra
ghế. “Cô ta ở đây càng lâu thì càng khó đi. Mà cô ta đi đâu được chứ?”

Vẻ nhăn nhở biến mất khỏi mặt Pete. “Anh Mason biết rằng đàn ông sẽ

bâu lấy chúng ta như ruồi bâu phân nếu có tin đồn phong thanh là anh ấy
đang cố cướp trang trại MM từ tay Victoria. Sage rất quan tâm đến ông bà
Ruby và Stonewall, mà họ thì hết sức quan tâm Victoria. Bà Ruby chỉ cần
nói một lời là xong.” Pete hối hận vì đã nói thế khi nhận ra vẻ đau đớn trên
mặt Nellie. “Ý của anh không phải Sage sẽ bắn anh Mason, nhưng anh ta sẽ
không đứng yên nhìn Victoria rời đây đâu. Cả tá người ra vào thung lũng
này nữa chứ. Giờ nếu anh Mason thông minh, và anh nghĩ anh ấy đúng là
sáng suốt, thì anh ấy nên tán tỉnh rồi cưới Victoria, lúc đó mọi sự đều tốt
đẹp.”

“Nói thế chẳng hay ho gì, anh Pete.” Nellie cố quên đi nỗi đau mà những

lời về Sage của Pete gây ra và tập trung vào điều anh vừa nói về Victoria.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.