NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 52

“Không ạ. Em chỉ đang đứng nghỉ một chút trước khi về phòng thôi.”

“Đây là em gái tôi, Nellie Mahaffey,” Mason giớithiệu với ông

Stonewall. “Lúc nãy ông đã gặp các em trai tôi.”

“Chào cô. Tôi nghĩ cô đã gặp Ruby rồi.”

“Chào bác. Xin phép mọi người cháu về phòng nghỉ.” Nellie không rời

mắt khỏi khuôn mặt anh trai.

Mason quan sát cô đầy lo lắng. “Em sẽ ổn chứ?”

“Ồ, Vâng. Em ổn mà.” Giọng nói run run đã phản bội cô. Có vẻ như sau

vài bước loạng choạng cô đã đứng vững và đi xuống hành lang. Mason
không rời mắt khỏi em gái cho tớikhi Nellie khuất trong phòng ngủ.

Victoria phủ tấm khăn lên cây đàn sau khi trìu mến lướt tay lên lớp gỗ

bóng láng. Chẳng phím đàn bằng ngà nào bị nứt vỡ hay tróc mẻ, hơn nữa vì
không nghe tiếng phụt của lò xo bị đứt nên cô biết cây đàn chưa bị hư hại.
Sau khi thổi tắt đèn, cô đứng siết hai tay lại với nhau và tựa cằm lên đó.
Victoria chỉ ao ước được trốn vào phòng mình, cài then, rồi để tất cả những
khốn khổ này chảy ra khỏi cơ thể. Cô tự nhắc mình rằng suốt tháng nay cô
đã biết ngày này sẽ tới . Cơn sốc khi nhận tin Robert đã bán trang trại thực
là kinh khủng, nhưng vẫn chẳng là gì so với việc gặp Mason Mahaffey và
gia đình hắn. Không chỉ gặp mà còn phải để họ ở đây, trong nhà cô, chạm
vào những món đồ mà cô và mẹ đã cố hết sức nâng niu gìn

Cô sẽ chẳng giành được gì nếu cứ ngồi hờn dỗi trong bóng tối mà suy

ngẫm về tương lai ảm đạm. Ý nghĩ ấy làm Victoria tỉnh khỏi cơn mê. Cô đã
được rèn luyện nhiều năm để đối diện với mọi biến cố, do đó cô hít một hơi
thật sâu, vuốt lại tóc, hất bím tóc vàng óng dài qua vai rồi đi ra hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.