NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 64

“Mười tám. Trông con bé nhỏ hơn nhiều phải không?”

“Cô ấy bị sao?”

“Sau khi bố mẹ mất, mụ đàn bà mà con bé buộc phải ở cùng đã ép nó

ngồi trên gác mái suốt ngày làm diềm đăng ten, gần như bị bỏ đói. Khi tôi
tìm thấy nó, Nellie ốm yếu vì suy dinh dưỡng và thiếu vận động. Nếu tôivề
muộn một tí nữa thì con bé đã chết. Mason nghiến răng khi kể lại câu
chuyện đau thương.

Hắn đột nhiên quỳ xuống giường và vén tóc cô ra sau tai. Cô không thể

nghĩ được gì và nín thở chờ đợi.

“Tôi biết cô cảm thấy thế nào, Victoria.” Giọng Mason chỉ là tiếng thầm

thì. Ngón tay cái của hắn khẽ vuốt và lau những giọt nước mắt nằm dướimi
mắt cô. “Mọi việc có thể trở nên tệ hại vào bất cứ lúc nào, vì vậy cứ thoải
mái ngày nào hay ngày ấy, được không?”

Victoria không nằm mơ bởi cô có thể cảm thấy hơi thở của hắn mát lạnh

trên gương mặt ướt đẫm, và ngửi thấy mùi thuốc lá trong đó. Cô co mình
lại và lui sát vào chồng gối, cố quên hơi ấm lẫn sự an toàn cô cảm thấy khi
được ôm sát vào ngực hắn, cố ngăn mình với tay về phía hắn lần nữa.

“Cô không phải sợ tôi đâu, Victoria.” Hắn kéo dài hơi thở và lồng ngực

nhấp nhô khi gọi tên cô. “Hãy ngủ đi. Ngày mai trời lại sáng.” Giọng hắn
nhẹ nhàng, điềm tĩnh, nét mặt mờ ảo. Hai tay hắn ôm lấy má cô, lướt xuống
cằm rồi buông ra. Hắn đứng lên và rồi đột ngột đi tới cửa, mở ra rồi đóng
lại sau lưng, vẫn không gây ra một tiếng động.

Victoria di chuyển để đặt đầu lên gối. Lạ thay, cô không muốn hắn đi. Cô

nằm yên lặng nghe sự tĩnh mịch cho tới khi sự mỏi mệt của cơ thể chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.