NƠI TRÚ ẨN - Trang 189

P. TÁM MƯƠI HAI

Ở CĂN NHÀ NGHIÊNG NGẢ, SABINE CẢM

THẤY

C

ó điều gì đó không ổn. Mặt trời buổi sáng đã lên cao vậy mà gã dàn ông

vẫn chưa thấy về. Đây quả là điều bất thường. Từ khi nó được sinh ra cho
đến bây giờ, hắn luôn rời khỏi nhà khi mặt trời vừa lặn xuống đằng sau đám
cây và sẽ quay trở về ngay khi mặt trời vừa mọc.

Nó luôn dựa theo cái thời khóa biểu đều đặn của Gar Face để thực hiện

những chuyến săn đêm. Nó biết rằng ngay khi gã chủ nhà rời đi thì nó có
thể chuồn ra khỏi Gầm sàn để kiếm thứ gì đó để ăn và sẽ quay về trước khi
hắn trở lại. Hôm nay nó đã quay về hàng giờ rồi mà gã đàn ông vẫn chẳng
thấy đâu.

Sabine chẳng ao ước gì hơn là gã chủ nhà đừng bao giờ trở về nữa. Khi

đó thì nó sẽ được giải phóng khỏi nỗi sợ hãi con người đó cứ ẩn sâu trong
nó. Và lúc đó chỉ còn mỗi một vấn đề. Sợi dây đang xiềng xích Ranger.
Chúng vẫn cần đến gã để cho Ranger ăn, dù là thỉnh thoảng vẫn bị hắn bỏ
quên.

Vì bị sợi dây xích chặt, Ranger không thể cùng đi săn với nó. Nó bù đắp

cho con chó bằng cách đem về nhà vài con thằn lằn nhỏ và mấy con chuột
nhắt. Lần nào con chó cũng rất cảm kích nhưng bấy nhiêu đó thì không thể
nào đủ vừa bụng cho nó.

Điều gì sẽ xảy ra nếu gã chủ không bao giờ quay lại và Ranger sẽ mãi

mãi bị xích vào cái cọc ?

Không được, nó nghĩ, chắc chắn là hắn sẽ quay về. Nó quay về cái góc

tối nơi Ranger đang nằm ngủ và cọ mình vào người bạn già của nó, rúc vào
bên dưới cái tai to lớn của con chó và bắt đầu kêu rừ rừ. Ranger cựa mình.
Bụng nó trống rỗng và nó còn khát nước nữa. Nhưng Sabine đang nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.