NƠI TRÚ ẨN - Trang 57

Con mèo chị biết là Puck đang ở trong đó.
Suuuụyyt..., đừng nói cho Puck biết.
Tấn công ! ! !
Puck mới chính là kẻ tấn công ! Còn Sabine chỉ giả vờ !
Những cú va chạm. Những cái ngã nhào. Lông lá tích đầy điện. Những

tiếng rít và phun phì phì.

Mceoooo !
Với bọn mèo con thì cuộc sống ở dưới Gầm sàn quả là hoàn toàn lý

tưởng.

TA HÃY QUAY TRỞ LẠI MỘT NGÀN NĂM VỀ TRƯỚC và nhìn

xem Grandmother Moccasin đang ngủ trong ánh mặt trời ban trưa, phơi
mình trong những tia nắng ấm áp, để cho chúng lặn sâu vào tận bên trong
cái thân thể to mập của mụ. Đối với mụ thì cuộc sống cũng rất lí tưởng. Hay
ít ra là cuộc sống đã từng có thời rất lí tưởng. Rất tuyệt vời nếu như đừng có
một thứ - sự cô đơn.

Chỉ có một mình. Mụ chẳng có anh chị em sinh đôi. Không có mẹ, cũng

chẳng có ít nhất một người nào đó để mụ có thể nhớ đến. Mụ cũng chẳng có
bầu bạn nào ngoại trừ con cá sấu già và nó cũng chẳng phải kiểu bạn bè dễ
chịu.

Tình trạng cô độc xói mòn mụ. Hãy quay lại một ngàn năm về trước mà

xem. Mà nhìn mụ một mình lướt đi giữa những bóng cây. Nhìn mụ cuộn
tròn trên những tảng đá bằng phẳng bên con sông nhánh, cô độc.

“Bà chị à,” con cá sấu nói, “thời điểm của chị sẽ đến thôi mà.” Mụ biết là

nó bắt đầu khó chịu với mụ. Nhưng điều đó cũng không làm giảm bớt được
sự cô đơn trong mụ. Nằm bên bờ con sông nhánh, mụ nhìn nó lặn xuống
nước.

Có đôi khi mụ bắt được mùi từ ngôi làng, mùi của loài người. Nó không

cho biết là họ có ở gần đó hay không, đêm xuống mụ nghe thấy tiếng trống
mà họ đang gõ nhịp và biết là họ đang cùng nhau nhảy múa, tay cùng nắm
tay. Cười nói và ăn uống cùng nhau. Cùng bên nhau. Đã lâu lắm rồi cái thời
mụ đã từng biết sự thoải mái của cuộc sống chan hòa bên nhau. Rồi mụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.