sửa miếu nữa, cũng không làm việc gì nữa. Ba ngày sau thì không còn thấy
bóng dáng vị đại sư đâu, chỉ còn lại một vầng hào quang công đức. Ngày
thứ bảy, hai con quỷ đến chỗ hẹn, nhìn thấy vầng ánh sáng liền biết mình
bị lừa. Hai con quỷ nói: “Đại hòa thượng, ông nói sẽ siêu độ cho chúng tôi
thì phải giữ lời chứ, nếu không khi quay về địa ngục chúng tôi sẽ bị giam
vào ngục đó!” Đại sư đã quyết ý, ông không nghe thấy, cũng chẳng quan
tâm. Hai con quỷ bàn bạc xem nên làm gì, đến khi thấy một vệt đen trong
vầng sáng đó, chúng liền biết hòa thượng này vẫn còn một điểm chưa đắc
đạo.
Bởi vì vị hòa thượng này có công đức lớn, nên Hoàng Đế phong cho
ông làm quốc sư, tặng ông cái bát khất thực bằng vàng, áo cà sa dát vàng.
Đại sư không quan tâm đến những lễ vật được ban thưởng, duy chỉ thích
chiếc bát khất thực bằng vàng kia, ngay cả khi ngồi thiền ông cũng cầm
trên tay, vạn duyên buông bỏ, vậy mà vẫn khăng khăng giữ lấy bát vàng.
Hai con quỷ nhận ra vị hòa thượng đã không còn tâm niệm gì, chỉ là lòng
tham vẫn còn đó. Thế là chúng biến thành chuột đi cắn chiếc bát, chuột vừa
cắn bát, hòa thượng liền động lòng. Vừa động lòng thì ánh sáng biến mất,
hòa thượng lại về nguyên hình dạng, hai con quỷ liền còng tay ông lại. Hòa
thượng cảm thấy kỳ lạ, cho rằng mình vẫn chưa đắc đạo, hai con quỷ liền
thuật lại câu chuyện cho ông nghe, nghe xong hòa thượng ném bát vàng
xuống đất. Hòa thượng nói: “Được! Ta cùng các ngươi đi gặp Diêm
Vương!”
Câu chuyện này cho ta thấy được sự khó khăn khi buông bỏ lòng tham.
Con người nếu không khống chế được ham muốn thì ham muốn sẽ khống
chế tâm trí chúng ta.
Con người không nên quá đặt nặng tiền bạc, quá yêu tiền bạc sẽ khiến
tâm trí trì trệ, bệnh cũng không dễ mà bình phục, một khi coi tiền bạc là vật