NỐT RUỒI BÊN MÁ - Trang 28

Mũi Hứa Trùy Nhi chua xót, cậu cảm thấy làm con gái sao mà khó,

dứt khoát muốn đi. Nhưng khi quay đầu lại nhìn thấy cậu Cả nằm trên
giường cậu lại không nỡ nhẫn tâm, cậu đi rồi, người bại liệt này phải làm
sao, không có cậu anh không thể sống những ngày tháng giống như con
người.

Buông lỏng bàn tay nắm chặt, cậu bưng chậu nước tới, rót thêm nước

nóng vào: “Này, để em lau người cho cậu nhé.” Vừa nói, cậu vừa để chậu
nước ấm lên giường. Trong phòng như tối lại, bầu không khí xung quanh
không được tự nhiên. Cậu túm thắt lưng, không mấy thuần thục cởi chiếc
váy ra, cong mông bò lên giường.

Cậu Cả dùng một biểu tình phức tạp mà nhìn theo cậu.

Bàn tay nhỏ bé tiến tới, cởi bỏ từng nút áo, sau đó là quần áo lót, cậu

nhẹ nhàng lau từ trên xuống, “Có dễ chịu không?” Cậu liên tục hỏi.

Cánh tay bị nâng lên, toàn thân anh ngứa ngáy, hai đùi anh bị tác ra

thành một tư thế khó chịu, nhưng anh đã không còn tri giác nên cũng không
cảm có gì bất tiện, đúng, anh là một kẻ bại liệt, một phế vật không có giá trị
sử dụng.

“Đừng động vào tôi”, bỗng nhiên một giọng nặng nề vang lên, “Cô

không lo nổi đâu.”

Hứa Trùy Nhi dừng tay, có chút ngốc ra, một lúc sau mới thốt ra một

câu:” …Hả?”

“Tôi bỏ cô.” Người đàn ông tuyệt tình nói, nhưng lại mang theo một

phần cảm tình bí ẩn, “Cho cô một món tiền để cô tìm nhà tốt hơn.”

Lúc này Hứa Trùy Nhi không lên tiếng, thư bỏ vợ, có muốn cũng

không dám nghĩ tới, chỉ cần tờ giấy đó, cậu có thể rời khỏi nhà họ Ngụy,
tiền quan tài của cha, sự lừa gạt của cậu, đều có thể xóa bỏ hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.