NỐT RUỒI BÊN MÁ - Trang 9

Hứa Trùy Nhi rời khỏi người cậu cả, không nghĩ ngợi gì nhiều lập tức

kéo dây lưng anh, cậu Cả không biểu hiện gì có lẽ là không biểu hiện nổi
nữa rồi, cho đến khi quần bị cởi vứt ra một bên Hứa Trùy Nhi mới đột
nhiên nhớ ra bây giờ mình đang là nữ, một “hoàng hoa khuê nữ” vừa mới
được gả vào nhà người ta, cậu thế này…

Cậu bất động trong chốc lát, sợ nội tâm đen tối của mình bị lộ tẩy, cậu

nhìn về phía người kia, cũng không biết người kia có nhìn cậu hay không.
Cậu hoang mang rối loạn lập tức đắp chăn cho anh, dịch chăn cẩn thận rồi
bảo anh nhanh ngủ đi.

Có lẽ là mất chút sức lực nên lần này nằm xuống cậu liền ngủ luôn,

trong lúc mê man cậu nằm mơ một giấc mơ, trong mơ có cha, có căn phòng
nhỏ nơi sườn núi, có con đường nhỏ hoang vắng. Cậu ngẩng đầu lên nhìn
trời đang mưa, nước mưa rơi xuống mặt đất tích thành sông, nước từ phía
trước ào ào chảy tới, mực nước ngày một cao làm ướt mất quần áo của cậu,
quần dính vào chân, cảm giác rất không thoải mái…

“Ưm…” Cậu dụi dụi mắt, tỉnh dậy thấy phía dưới chân vừa ướt vừa

nóng, giống như vừa làm đổ một bát nước ấm. Cậu nhấc chăn lên sờ soạng,
đệm giường đều ẩm, tấm chăn của cậu Cả còn ướt hơn, sờ tới sờ lui cậu
phát hiện nước là từ đũng quần cậu Cả tới.

“Cậu… đái dầm rồi?” Hứa Trùy Nhi lau tay vào đệm, đứng dậy đốt

nến, mang tới đặt trước đầu giường, trong ánh nến yếu ớt, cậu Cả nhắm
mắt, nhưng có thể nhìn thấy quai hàm đang cắn chặt.

Anh ta bại liệt đến nỗi…không khống chế được đi tiểu? Hay là do cậy

mạnh nín nhịn không chịu gọi mình? Trong lòng Hứa Trùy Nhi xót thương
con người này, thương cảm anh bị bệnh, thương cảm anh uổng phí lòng tự
tôn. Chẳng trách, hai người vợ đầu của anh ta một người treo cổ một người
gian dâm, hai người đó có lẽ đã làm cho anh cảm thấy không còn hy vọng
gì nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.