NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 130

Ahhotep nhìn thẳng vào pho tượng mờ ảo trong làn ánh sáng xuyên qua khe
hở nhỏ trên trần đền.

“Ngài đã cho phép con chạm vào quyền trượng và cho con hưởng quyền
năng của Ngài. Nhờ Ngài phù hộ, con đã thắng trận đầu và con sẵn sàng
xông pha giữa làn tên mũi đạn để giết giặc lập công. Nhưng vầng trăng vẫn
chưa đòi con lên ngôi Nữ hoàng Ai Cập. Con không muốn gánh vác trọng
trách đó - nó quá nặng trên vai con. Nhưng cãi lại ý thần linh sẽ khiến bá
tánh Thebes lâm cảnh đồ thán và nghĩa binh mất hết sĩ khí. Con cầu xin
Ngài chỉ đường dẫn lối cho con. Con cầu xin Ngài giải đáp câu hỏi: Con có
phải vâng mệnh trời hay không?”

Cặp mắt của con sư tử cái chuyển sang màu đỏ. Nó cười to và gật đầu ba
cái.

Từ trong sân hoàng cung, Teti và Ahhotep trông ra bờ tây Thebes, nơi mặt
trời sẽ mọc để đối mặt với thử thách sống còn và chuẩn bị cho sự hồi sinh.

Teti khẽ cười với Ahhotep.

“Nữ hoàng Ai Cập là bà hoàng xinh đẹp của vùng Thượng và Hạ Ai Cập,
có nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn. Nữ hoàng đặt chân đến đâu, nơi ấy
tỏa ngát hương thơm tươi mát đến nấy. Nữ hoàng chỉ nói những lời có ý
nghĩa. Chỉ riêng Nữ hoàng mới có quyền tiếp kiến các vị thần linh; chỉ
riêng Nữ hoàng mới có quyền biết bí mật chốn thâm cung. Các thần dân
thần phục Nữ hoàng. Nữ hoàng có quyền hòa giải các xung đột, ban phát lẽ
công bằng và lòng nhân từ cho vương quốc của mình”.

“Thưa Mậu hậu, con không làm được việc này”.

“Con là người sắp kế vị ta. Quyền uy càng cao, trọng trách càng lớn. Con sẽ
đứng trên ngôi cao chín bệ. Con không được phép ngơi nghỉ hoặc thoái
thác”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.