NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 242

“Thiếp xem chàng làm việc được không, Minos?”

“Tôi ghét chuyện đó”.

Gió Quét lướt ngón tay mềm mại lên đôi môi gợi cảm. “Chàng biết mình
phải thừa lệnh đức vua mà đức vua lại là hoàng huynh của thiếp. Hoàng
huynh thiếp không từ chối thiếp một điều gì cả - ngay cả thủ cấp của thợ vẽ
Minoa”.

“Không có tôi, hoàng cung này sẽ vẫn như ngục tù tăm tối đáng sợ”.

“Chàng tưởng không có người thay thế chàng được sao?”

“Tôi nghĩ là vậy. Ngay khi xong việc, tôi sẽ quay về nhà cùng với bạn bè
của mình”. “Chàng thiệt ngây thơ làm sao!”

Chàng họa sĩ quay lại nhìn nàng Công chúa xinh đẹp, cất giọng đùa bỡn:

“Cớ sao Công chúa nói thế?”

“Vì chàng sẽ không bao giờ quay về Minoa. Lẽ nào chàng không hiểu mình
đã trở thành vật sở hữu của hoàng huynh thiếp?”

Minos giật mình đánh rơi cây cọ trên tay.

Gió Quét lướt nhẹ ngón tay lên mái tóc quăn của chàng họa sĩ và hôn lên
gáy. “Không quá tệ nếu chàng biết cách cư xử. Ai Cập là chốn thiên đường,
và chàng có thể làm cho hoàng cung này trở nên lộng lẫy hơn. Chàng không
nỡ chối từ chứ?”

Minos lặng người đi.

“Thiếp hy vọng chàng không phải là người tình khờ khạo”.

Vừa nói, Gió Quét vừa ngần ngại cởi y phục trên người Minos; khi thấy
Minos mềm lòng trước cử chỉ mơn trớn của mình, Gió Quét trở nên bạo dạn
hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.