NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 303

Khi không đi săn, Râu Xồm và Afghan tá túc trong căn lều nhỏ nằm cách
hoàng cung không xa. Sau bao ngày dãi nắng dầm sương, giờ hai người mới
có dịp nằm trên chiếc giường êm ái, tận hưởng thức ăn ngon do một bà
hàng xóm nấu cho.

Râu Xồm cứ mãi lo suy nghĩ, một thói quen thường ngày không phải là xấu.

“Đệ khát nước quá, Afghan”.

“Đệ uống quá trời bia rồi còn gì”.

“Bia giúp đệ tin rằng sự tự do không phải là ảo tưởng. Nếu chế tạo binh khí,
một ngày nào đó huynh đệ ta sẽ dùng đến chúng phải không?”

Afghan gật đầu đồng tình.

“Ahhotep và Seqen không phải là người ngồi không mơ mộng hão huyền.
Nhưng chúng ta không thể đánh giặc Hyksos khi không có đạo quân nào
ngoài đội thị vệ”.

“Lạ thực! Đệ cũng suy nghĩ y như huynh. Như vậy...”

“Như vậy Nữ hoàng chưa kể hết mọi chuyện bởi Nữ hoàng không hoàn
toàn tin tưởng huynh đệ ta”.

“Nếu đặt vào địa vị của đệ, đệ cũng sẽ làm thế thôi”. “Nữ hoàng vừa thông
minh lại xinh đẹp. Vả lại người như thế có thể đặt trọn lòng tin vào họ.
Ngay cả ở nước huynh, huynh chưa hề gặp một ai như Nữ hoàng”. “Huynh
chớ quên Nữ hoàng đã có gia thất, nên đừng nặng lòng tơ tưởng lung tung
nữa”.

Afghan chợt sững người, tựa như con thú rừng đang vểnh tai nghe ngóng.

Râu Xồm rất tin vào bản năng của Afghan, liền bừng tỉnh hỏi rằng: “Có
chuyện gì thế?”

“Có tiếng người chạy qua đường, ắt có điềm chẳng lành rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.