NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 412

Rhyme nói, “Có thể dẫn điện áp cao. Sao nào, Mel? 40 ampe à?”
“Đúng thế, ở nhiệt độ 60 độ C.”
“Thế còn nhà sản xuất?”
Rhyme có thể thấy có dòng chữ trên vỏ cách điện đen sì.
Cooper tìm kiếm dòng chữ viết tắt. “Cáp điện Hendrix. Nhãn hiệu phổ

biến. Được bán ở rất nhiều nơi.”

Rhyme nhạo báng. “Sao mấy gã tội phạm không mua đồ ở các cửa hàng

bán đồ độc nhỉ?… Thế hắn lại dùng dao nhíp để lột vỏ à?”

“Đúng thế.”
“Thế còn băng dính điện?”
“Chắc cũng là chất lượng tốt,” kỹ thuật viên nói, dùng một cái que thử

điện chạm vào nó. “Độ dính tốt, mạnh mẽ. Loại băng dính rẻ tiền thường có
độ dính không đều và nó siêu mỏng.”

“Đốt lên đi. Xem xem chúng ta có thể lấy được tên nhãn hàng không.”
Sau khi máy phân tích sắc ký tung phép màu, Cooper xem kết quả và

dùng màn hình máy tính để cho cả phòng xem.

Archer nói, “Chúng có vẻ chung chung. Không phải các thành phần đó có

trong mọi nhãn hiệu băng dính điện à?”

“Số lượng,” Rhyme nói. “Số lượng là mấu chốt.”
Cooper giải thích thêm, “Tôi đang kiểm tra số lượng các chất đó trong

kho dữ liệu. Chỉ một microgram thôi cũng tạo nên sự khác biệt. Ta sẽ nhận
được câu trả lời trong vòng… À, đến rồi đây. Là một trong những hãng
này.”

Trên màn hình:
- Băng Dính và Keo Dán Ludlum
- Các sản phẩm Công nghiệp Conoco
- Keo Dán Hammersmith
“Tốt, tốt,” Rhyme lầm bầm.
Sachs đang nghiên cứu cái túi mà cô vừa giơ lên. Rơ-le điều khiển đã ngắt

bóng đèn nhà bà Rose. Cooper đặt thiết bị đó lên mặt bàn sáng bóng của một
chiếc kính hiển vi có độ phóng đại thấp. Họ nghiên cứu màn hình. Anh ta
nói, “Có ăng-ten ở đây.” Anh chỉ ra. “Tín hiệu truyền vào và đóng công tắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.