NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 307

Zarek định mở mồm cãi lại thì có tiếng gõ cửa vang lên.
Lầm bầm khó chịu, Chris đi ra mở cửa cho Acheron và Urian vào phòng.
Wulf đứng dậy ngay khi thấy họ.
Urian trông tệ hết chỗ nói. Da anh tím tái, quần áo dính đầy máu. Nhưng

tệ nhất là cơn giận dữ và thương đau kìm nén trong đôi mắt nhạt màu.

Wulf không biết phải nói gì với anh. Anh ấy đã mất tất cả mà chẳng đoạt

lại được gì.

“Chúng tôi đang bắt đầu thấy lo cho anh đấy Ash,” Kyrian lên tiếng.
“Tôi thì không,” Zarek cãi. “Nhưng dù sao anh cũng có mặt đây rồi, có

cần tôi nữa không?”

“Không, Z,” Anh lặng lẽ nói. “Cảm ơn cậu đã tới.”
Zarek gật đầu. “Bất cứ lúc nào anh cần tôi xé xác thứ gì đó cứ gọi.

Nhưng trong tương lai, anh có thể chọn chỗ nào ấm áp hơn được không?”
Zarek nói rồi lóe lên biến mất khỏi căn phòng trước khi có người kịp đáp
lại.

“Các cậu biết không,” Talon nói. “Tên đó biến thành thần làm tôi thấy

bực mình ghê gớm.”

“Nhưng nhớ là đừng có làm cậu ta bực đấy,” Ash nói giọng cảnh cáo.

“Nếu không cậu ta sẽ nướng chín cậu.”

“Hắn dám sao.”
Kyrian khịt mũi. “Chúng ta đang nói về Zarek đấy.”
“À phải,” Talon đáp. “Thôi, chẳng sao.”
Kyrian đứng dậy kèm tiếng rên. “Vì tôi là một trong số ít người thường ở

đây, có lẽ tôi phải đi nghỉ đây.”

Talon chỉnh lại dải băng trên cánh tay. “Đánh một giấc nghe có vẻ hấp

dẫn với tôi đấy.”

Chris ném mấy thứ đồ cứu thương vào trong hộp nhựa. “Đi nào hai anh,

để em chỉ chỗ cho các anh nghỉ tạm.”

Cassandra đứng dậy cùng với Erik. “Có lẽ tôi cũng nên...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.