NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1093

Trong phòng, Giang phu nhân ghé vào bên khối thi thể, ngoài miệng

không ngừng lẩm bẩm gì đó, khóc đến nỗi tê tâm liệt phế, thân thể yếu đuối
đến nỗi gần như mềm xuống trên sàn nhà, may mắn nha đầu đã nâng bà ta
lên.

Tuy nhiên, hai nha đầu vừa vặn đồng thời quay đầu đi, căn bản không

dám nhìn thi thể kia, nhíu chặt lông mày, kiềm chế sự thúc đẩy muốn rời đi.

Lý Triệu chỉ đứng từ xa, căn bản không dám tới gần, tay đặt ở trên

chóp mũi, rõ ràng là có cảm giác ghê tởm.

Qua một hồi lâu, bên ngoài truyền đến giọng của Kinh Triệu Doãn.

"Kỷ tiên sinh, đã mang tiều phu tới đây? Ngươi muốn hỏi gì?"

Kỷ Vân Thư nghe tiếng đi ra ngoài, lập tức nhìn thấy tiều phu đang

cong lưng ở trong sân, đôi mắt cũng không dám nâng.

Một tiều phu trung thực, sao có thể gặp qua tình cảnh như thế?

Kỷ Vân Thư liếc mắt đánh giá trên dưới hắn một cái, sau đó hỏi:

"Ngươi là người phát hiện ra thi thể?"

"Vâng."

"Phát hiện ở đâu?"

"Trên núi Lương Sơn, ta đi đốn củi, nhưng ta không giết người. Nếu

như ta giết người, ta sớm đã chạy, sao sẽ đi báo quan? Các ngươi cũng
không thể oan uổng ta!"

Tiều phu cực kỳ lo lắng, sợ bị cáo buộc mình là hung thủ.

Kỷ Vân Thư liền nói: "Ta chưa nói ngươi giết người." Giọng vừa rơi

xuống, nàng nói tiếp: "Ta hỏi ngươi, lúc ấy khi ngươi phát hiện ra thi thể?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.