Chính xác, muốn đi qua khu rừng này tới chân núi Đông Nam, khó
đảm bảo nàng sẽ không giống như người chết dẫm trên cọc gỗ, trượt sau
ngã mà chết.
Kỷ Vân Thư cẩn thận châm chước một lúc, sau đó gật đầu.
"Được, nhưng tai ta hơi đau, nếu có thể ngươi đừng nói lời nào, tốt
nhất là ngậm miệng lại."
"Yên tâm, bản công tử sẽ không quấy rầy ngươi."
Đôi mắt Lý Thời Ngôn lấp lánh, giống như hắn đã đạt được lợi ích
thiên to lớn.
Kỷ Vân Thư đi về phía trước, hắn cũng thành thành thật thật theo sát ở
phía sau nàng.