NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1193

"Buông ta ra." Kỷ Vân Thư rống giận một tiếng, nước mắt bắt đầu

chảy ra.

"Ngươi chán ghét bổn vương như vậy sao?"

"Đúng!" Nàng trả lời không cần suy nghĩ!

Cảnh Dung không hề tức giận, ngược lại khóe miệng nứt ra một nụ

cười, giống như đang thưởng thức một cảnh tượng hiếm hoi, xấu xa nói.

"Giờ phút này, ta và nàng đang ở sâu dưới sơn cốc, những người đó có

lẽ cũng cho rằng ta và nàng đã bị ngã chết. Trong một chốc một lát, Lang
Bạc sẽ không thể tìm được chúng ta."

Trong khi nói chuyện, hắn không biết xấu hổ dán sát vào người Kỷ

Vân Thư.

Kỷ Vân Thư quay đầu đi, giãy giụa một trận nhưng không có kết quả.

Nàng chỉ có thể cuộn tròng xem thường nhìn hắn, cố nén nước mắt ủy
khuất trong mắt.

Nam nhân đều là như thế, một khi đã cởi quần áo, tất cả đều thành dã

thú!

Cảnh Dung cũng không ngoại lệ!

Chưa kể lúc này còn đang ở trong núi sâu rừng già.

Cho dù nàng hét nát cổ họng, cũng chưa chắc có người giúp nàng.

Cảnh Dung cong môi, nhăn mũi và ngửi ngửi nơi cổ của nàng, nói,

"Mặc dù dính bùn đất, nhưng vẫn không thể che đậy được mùi hương trên
người của nàng, thật sự...... quá mê người."

Cầm thú!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.