NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1396

Một lúc thật lâu, Kỷ Vân Thư mới ngước mắt liếc về phía hắn, "Ngươi

không muốn biết ta và bà ấy đã nói gì hay sao?"

"Quan trọng sao?" Cảnh Dung nhướng mày, cầm tay nàng nói, "Nếu

đổi lại đó là ta, ta cũng sẽ làm như vậy."

Đúng vậy, Cảnh Dung giống như con giun trong bụng nàng, hắn có thể

đoán được tất cả!

Sau một khoảnh khắc, nàng rút tay ra khỏi bàn tay hắn, nắm thành

nắm tay, thu vào trong ống tay áo.

Động tác nho nhỏ này không khiến Cảnh Dung thất vọng, hắn ngoan

ngoãn ngồi yên, ánh mắt vẫn luôn nhìn nàng.

Kỷ Vân Thư bị ánh mắt hắn nhìn xem đến nỗi bên tai đỏ lên, đơn giản

quay đầu đi, xốc mành cửa sổ lên và nhìn thoáng qua bên ngoài.

Nàng lập tức nhìn thấy người của Kinh Triệu Doãn đang dùng một

khối vải bố trắng bọc nữ nhân kia và nâng ra ngoài.

Trong lòng Kỷ Vân Thư luôn cảm thấy nặng nề, rầu rĩ!

Nói đến cùng, người đáng giận nhưng cũng rất đáng thương!

........

Hai ngày sau, Đại Lý Tự kết án!

Không khí ảm đạm như sương mù ở trong kinh thành rốt cuộc tan đi,

trái tim treo cao của mỗi người cũng yên ổn lại.

Đương nhiên, danh hiệu "Kỷ tiên sinh" cũng được lan rộng khắp nơi ở

trong kinh thành!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.