NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1427

"Thực xin lỗi, ta không cố ý, thực xin lỗi, ta giúp bà nhặt chúng."

Vệ Dịch nhanh chóng cúi người ngồi xổm xuống, giúp đỡ bà lão nhặt

những hạt ngọc trai.

"Là lão nô không tốt, đụng vào công tử." Bà lão thở hổn hển nói, cúi

đầu xuống thấp hơn, đôi tay già nua nhăn nheo, run rẩy nhặt từng hạt ngọc
trai để vào trong hộp gỗ.

Vệ Dịch vội vàng xua tay: "Không phải, là ta đã đụng phải bà bà, là ta

sai, không phải bà bà không tốt!"

Bà lão ngẩng đầu lên, mái tóc hoa râm rối bù trên trán, vẻ ngoài hốc

hác, nếp nhăn lấp kín khuôn mặt, cực kỳ tiều tụy.

"Công tử hãy để lão nô tự nhặt chúng lên."

"Không sao, ta giúp bà bà cùng nhặt."

Tay chân Vệ Dịch tương đối linh hoạt, lau khô những hạt ngọc trai

trên quần áo mình, sau đó mới đặt vào trong hộp.

Sau khi nhặt hết ngọc trai cho vào trong hộp, lúc này Vệ Dịch mới cẩn

thận nâng bà lão đứng dậy.

"Bà bà không sao chứ?"

"Lão nô không sao, đa tạ công tử."

"Không sao không sao!" Vệ Dịch tươi cười rạng rỡ.

Bà lão ôm hộp gỗ trong tay, vẻ mặt hiền lành, cung kính khom người.

"À, thì ra vẫn còn một hạt ở trên mặt đất." Vệ Dịch lập tức hô lên một

tiếng, nhanh chóng xoay người nhặt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.