"Nghe giọng điệu này của cô nương, dường như đang muốn tâng bốc
tại hạ?" Hắn nhướng mày.
Gương mặt đào hoa càng tràn ngập ý cười vô cùng ngả ngớn.
Chẳng lẽ bạn của Cảnh Dung cũng phù phiếm như vậy?
Thôi thôi, chính sự quan trọng hơn.
Nàng khách khí nhấp môi nói, "Mạc công tử, nếu công tử thật sự có
thể trị được ca bệnh do ta mang đến, nói ta đang tâng bốc công tử cũng
không hề quá."
"Ca bệnh khó giải quyết? Sao ta cảm thấy có chút hứng thú, cô nương
nói thử xem."
Kỷ Vân Thư không lập tức trả lời!
Ngược lại, nàng nghiêng đầu nhìn về phía Vệ Dịch, dịu dàng nói, "Vệ
Dịch, hãy đưa lễ vật mà ngươi đã chọn cho Mạc công tử."
"Đưa cho hắn?"
Kỷ Vân Thư gật đầu.
Vệ Dịch phồng miệng lên, không tình nguyện lấy hộp gấm tinh xảo
kia ra, đẩy về phía Mộ Nhược.
"Cho ngươi!"
Mộ Nhược không hiểu chuyện gì, nhìn nhìn, mở chiếc hộp ra, một cây
trâm ngọc bên trong ánh vào mi mắt!
"......"
Mộ Nhược nhíu mày!