Đương nhiên, đây cũng là những gì nàng nghe được từ những tiểu nha
đầu kia nói, sự thật có phải như vậy hay không nàng cũng không biết, bởi
vì bắt đầu từ ngày hôm qua, Cảnh Dung đã đuổi toàn bộ hạ nhân và thị vệ
trong viện của hắn, chỉ để lại Lộ Giang và Lang Bạc.
Chờ cho đến giờ Dậu, Cảnh Dung mới xuất hiện trở lại, tư thế oai
hùng giống như lúc trước, không thể nào nhìn ra bộ dáng đã uống rượu một
đêm.
Khi hắn tới chỉ thông báo cho nàng một tiếng, "Đêm nay phụ hoàng
mở tiệc, đại thần trong triều đều tới đó, cũng tuyên gọi nàng. Hãy chuẩn bị
một chút đi."
"Hả?"
Cảnh Dung không đợi nàng nói gì đã nhanh chân rời đi.
Kỷ Vân Thư cũng không ngốc, nàng biết hắn nhất định bởi vì những
lời nàng nói ngày hôm qua, nên đã khổ sở một đêm.
Tâm ý của Cảnh Dung sao nàng không hiểu được?
Bên trong xe ngựa tiến cung, hai người vẫn luôn duy trì trầm mặc,
không ai nói một lời.
Rốt cuộc, Kỷ Vân Thư mím môi, hỏi một câu, "Vương gia dự định lúc
mở tiệc đêm nay, trước khi Hoàng thượng ban chỉ, làm trò trước mặt văn võ
bá quan, cầu xin được cưới Khổng cô nương?"
"Không phải đây là biện pháp duy nhất hay sao? Hơn nữa, không phải
đây cũng là hy vọng của nàng hay sao?"
Giọng điệu của hắn không thể nghe ra một chút cảm xúc.
"......"