Nhưng mặc dù khuôn mặt Cảnh Dung không có biểu cảm, đôi mắt vẫn
tiếp tục nhìn kỹ Tô Tử Lạc. Người này, thật sự là Kỷ Bùi sao?
Nhưng Kỷ Vân Thư đã nói, hắn không phải!
Lúc này, Kỳ Trinh Đế lên tiếng, "Lần này, sự tình phát sinh ngoài ý
muốn, trẫm nhất định sẽ xử lý công bằng, tuyệt đối sẽ không để Uất Trì
tướng quân uổng mạng!"
Tô Tử Lạc ngước cặp mắt nhìn như mệt mỏi lên, chậm rãi nói, "Vậy
thì, Hoàng thượng định xử lý như thế nào?"
"Nếu như kẻ giết người thật sự là Kỷ Tư Doãn, trẫm nhất định sẽ làm
việc theo lẽ công bằng. Tất cả, đều sẽ được thực hiện theo luật pháp Đại
Lâm."
"Một mạng bồi một mạng sao?"
"Đúng vậy!"
"Ngoại trừ giết người, còn gì nữa không?" Tô Tử Lạc nói giọng nhẹ
trầm, vẫn không thể nghe ra được bất luận cảm xúc gì.
Mặc dù Kỳ Trinh Đế luôn cảnh giác đối với những gì hắn nói, nhưng
ông càng thêm xác định, người này, thật sự không hề đơn giản.
"Ý của Tô tiên sinh, trẫm không rõ ràng lắm. Hôm nay thần tử triều
đình Đại Lâm ta đều đang ở đây, Tô tiên sinh có chuyện gì, không ngại thì
cứ nói thẳng."
Tô Tử Lạc nói, "Lúc này, có phải quan trọng nhất chính là tìm ra cuối
cùng ai là thủ phạm? Sau đó, ta sẽ báo lại cho Khúc Khương Đại vương và
để ngài ấy quyết định. Rốt cuộc, ta bất quá chỉ là một quân sư nho nhỏ, thật
sự không thể đưa ra được bất luận quyết định gì."