NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1715

Sau khi trở lại Dung Vương phủ, nàng liền nhốt mình ở trong phòng,

không cho ai đến gần.

Cảnh Dung cũng không tới quấy rầy nàng, có lẽ bởi vì sau khi nói

chuyện với Tô Tử Lạc ở Đào Hoa Nguyên, hắn cũng cần một chút thời gian
để tiêu hóa chúng.

Đêm khuya trời trở lạnh.

Kỷ Vân Thư đẩy cửa sổ trong phòng ra, những cơn gió lạnh tràn vào

khiến nàng không thể không run rẩy một cái.

Nhìn lên bầu trời đầy sao, nàng lại chìm trong suy nghĩ lần nữa.

Trong đầu, toàn bộ đều là những lời nói của Tô Tử Lạc, từng câu từng

chữ, đều cắm rễ ở trong lòng nàng.

"Kỷ Bùi, chàng sẽ rời khỏi ta hay sao?"

"Không bao giờ, cho dù một ngày nào đó, chúng ta thật sự phải tách

ra, ta nhất định cũng sẽ tới tìm nàng."

Những lời nói năm đó, lúc này cũng quanh quẩn ở trong đầu nàng,

vang lên từng đợt từng đợt một.

"Chỉ cần một câu của cô nương, ta sẽ nói cho cô nương biết, Kỷ Bùi

đang ở đâu? Hắn sống, hay đã chết? Nếu cô nương muốn biết, ta sẽ nói
toàn bộ cho cô nương biết."

Những lời này, thật sự giống như hàng ngàn hàng vạn con kiến đang

tùy ý gặm cắn trái tim nàng, đau đớn và hoảng loạn!

Cho đến ngày hôm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.