không?"
Thật là nực cười!
"Đối với Hoàng thượng mà nói, hai tòa thành trì căn bản không tính là
gì, nhưng là đối với Khúc Khương chúng ta lại khác. Chỉ cần Hoàng
thượng đồng ý, vụ án mạng này mới thật sự xem như kết thúc. Từ đây, ta sẽ
hạ lệnh cho ba vạn quân lui binh khỏi biên cương, hai nước sẽ không tham
chiến. Nhưng......"
"Cái gì?" Kỳ Trinh Đế khiếp sợ.
"Nếu như Hoàng thượng không đồng ý, ta chỉ có thể nghĩ tới, việc một
tướng quân bị giết ở nước khác, nhất định sẽ kích động sự phẫn nộ của dân
chúng. Mấy vạn tướng sĩ bên ta sẽ ôm tâm dù chết cũng phải chém giết.
Tới lúc đó, chỉ sợ sẽ không giống như 5 năm trước nữa, mọi sự khống chế
đều nằm ở trong tay Hoàng thượng. Như vậy, nếu Hoàng thượng không trả
lại hai tòa thành trì, nói không chừng sẽ càng tổn thất nhiều hơn."
Tô Tử Lạc trực tiếp uy hiếp!
Kỳ Trinh Đế vốn rất ngạo kiều, từ khi ông nắm quyền, chưa từng có
người nào dám đe dọa ông.
Tô Tử Lạc khiêu khích lần nữa, khiến Kỳ Trinh Đế không thể tiếp tục
nhịn.
Nhưng ——
Kỳ Trinh Đế lại không tức giận.
Ngược lại Kỳ Trinh Đế bình tĩnh nói, "Ý của Tô tiên sinh, trẫm đã
hiểu. Nếu như đây cũng là ý của Khúc Khương vương, vậy được, trẫm