Nếu không, vị trí Binh Bộ tư Doãn, hắn cũng không thể ngồi lâu như
vậy!
Nhưng tục ngữ nói rất đúng, lý trí có thể xoay tròn thiên hạ.
Hơn nữa, hiện tại Lương Tông Chính còn đang thương tiếc nữ chi.
Lương Tông Chính nghiêm túc nói: "Mọi người đều nhìn thấy, là nàng
đã đẩy nữ nhi của ta, khiến nữ nhi ta chết thảm."
"Nhân chứng đâu?"
"Dẫn tới!"
Lương Tông Chính phất tay một cái!
Ngay sau đó, nữ chưởng quầy cửa hàng son phấn, cùng với hai nữ tử
khác có mặt tại hiện trường đi tới.
Tất cả đều đồng thời quỳ gối xuống mặt đất.
Lương Tông Chính nói: "Ba người các ngươi, hãy nói ra toàn bộ sự
việc phát sinh lúc ấy ra, không được phép dấu diếm chút nào."
Nữ chưởng quầy cùng hai nữ tử kia nhìn nhau.
Một lúc sau, nữ chưởng quầy run rẩy thân mình, cúi đầu thấp xuống.
Sau đó nói: "Lúc ấy...... hai vị tiểu thư đều cùng nhau chú ý tới một
hộp phấn mặt, vì thế đã xảy ra tranh chấp. Lương tiểu thư đã ra tay trước,
lúc ấy xung quanh đã vây đầy người. Hai người dây dưa một lúc lâu, nhưng
bởi vì quá đông người, vì thế nên ta không thể nhìn thấy rõ ràng. Ta chỉ
nhìn thấy Lương tiểu thư lui lại phía sau mấy bước, sau đó dường như chân
bị dẫm lên cái gì đó, vì vậy...... vì vậy đã ngã ra phía sau."