NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 2036

phong làm Ngự Quốc Công, cả đời đều sống dưới chân thiên tử, bị xiềng
xích, bị người theo dõi."

Một con hổ bị rút hết răng nanh, còn phải bị xiềng xích!

Cảnh Dung nghe xong, trong lòng thở dài một hơi, dường như giữ cho

cảm xúc của mình được kiểm soát, khóe miệng hắn giương lên, nói.

"Bổn vương vẫn còn nhớ rõ, năm đó khi phụ hoàng chưa đăng cơ,

Ngự Quốc Công luôn tới tìm phụ hoàng chơi cờ ở Bát vương phủ. Hai
người thường tán gẫu rất lâu, không nói chuyện chính sự, chỉ nói những
chuyện chim trời nhàn nhã. Lúc ấy bổn vương còn nhỏ, ghé vào bên cạnh
xem cờ, có thể nghe được vài câu. Cho đến khi hoàng gia gia hạ chỉ, phong
phụ hoàng là Thái Tử, tất cả mọi chuyện đều thay đổi. Một người là quân,
một người là thần. Quân quân thần thần, chung quy vẫn khác."

Hắn vẫn nhớ rõ, năm đó Ngự Quốc Công được hắn gọi là thúc thúc,

thường xuyên sẽ đến Bát vương phủ, khiêng hắn lên trên vai, còn mang đến
cho hắn rất nhiều thứ tốt. Khoảng thời gian kia, hắn vĩnh viễn đều sẽ không
quên.

Một năm sau khi phụ hoàng được phong làm Thái Tử, bản thân hắn

chỉ mới ba tuổi. Mùa thu năm thứ hai, hoàng gia gia qua đời, phụ hoàng
đăng cơ.

Hắn tận mắt nhìn thấy hoàng thúc của mình quỳ gối trước mặt phụ

hoàng, tự xưng mình là "Thần".

Lý lão tướng quân cũng vuốt chòm râu hoa râm của mình khi lắng

nghe Cảnh Dung nói, giống như đang hồi tưởng lại những hình ảnh hơn hai
mươi năm trước.

Lão than nhẹ: "Đi đã trôi qua, đều đã trôi qua. Tiên hoàng cũng vậy,

Ngự Quốc Công cũng thế, đều đã trôi qua."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.