Nàng ngầm mỉm cười, mở nắp hộp ra. Bên trong là bảy tám đao nhỏ
cực kỳ sắc nhọn, lưỡi đao thoáng hiện lên ánh sáng bạc, xuyên qua mắt, có
chút cay!
Da lông Vệ Dịch suýt nữa nổ tung. Từ nhỏ hắn đã được bảo hộ rất tốt,
hơn nữa là con trai độc nhất, người trong nhà không bao giờ để hắn bị một
chút thương tích. Những vật bén nhọn kia, càng không bao giờ cho hắn
chạm vào.
Hiện tại nhìn thấy nhiều đao nhỏ như thế, chớp mắt một cái liền kinh
sợ!
Thân mình như sụp đổ, xương mũi đều mở ra, nhưng lại không dám
thở mạnh!
Rất tốt, đây là phản ứng mà Kỷ Vân Thư muốn thấy.
Sau một khắc, nàng giống như đang mua bán thức ăn ở chợ khi nhặt
nhặt những vật trong hộp. Nàng nhặt lên một thanh đao nhỏ, dùng đầu ngón
tay vuốt nó. Sau đó, xoay đao nhỏ hai vòng.
"Biết cây đao này dùng để làm gì sao?"
Hắn lắc đầu.
"Loại đao này có lưỡi đao rộng và phẳng, được dùng để cắt cổ họng
người. Một đao đâm xuống, da thịt sẽ rách ra, rất có hiệu quả!"
Nàng lại chọn một cây đao có hình lưỡi câu: "Biết cây đao này dùng
để làm gì sao?"
Hắn lại lắc đầu.
"Loại này là dùng để mổ bụng, dùng sức móc một cái, bụng lập tức sẽ
rách ra, có thể nhìn thấy ruột non đại tràng bên trong rất rõ ràng. Vì thế,