......Edit & Dịch: Emily Ton.....
Thời điểm tỉnh lại, đã là giữa trưa hôm sau.
Ghé vào trên giường, nàng vừa thoáng động, toàn thân nơi nào cũng
đau!
Loan Nhi vừa lúc bưng chén thuốc vào nhà, thấy nàng muốn đứng
dậy, nhanh chóng đi qua.
"Tiểu thư, ngươi đừng đứng dậy, vẫn nên nằm thêm đi." Mắt đầy nước
mắt!
Nàng không thể di chuyển, tiếp tục ghé vào trên giường: "Ta không
chết được."
"Tiểu thư, đều do ta vô dụng, ta không thể bảo hộ tiểu thư, làm hại tiểu
thư bị nhiều khổ như thế."
"Nha đầu ngốc, ngươi nhìn, ta thật sự không có việc gì."
Rõ ràng sắc mặt tái nhợt, rõ ràng hai mắt vô lực.
Loan Nhi khóc một hồi lâu, sau đó lau sạch nước mắt nước mũi.
Kỷ Vân Thư uống thuốc, lại tiếp tục ngủ.
Nằm ở trên giường suốt hai ngày, trong lúc đó, cũng chỉ có Kỷ Uyển
Hân qua thăm hỏi một chuyến, người Kỷ gia còn lại, thật sự ước gì nàng
chết đi.
Cũng trong hai ngày này, Kỷ Vân Thư vẫn luôn nằm ở trên giường
xem quyển
《Lâm Kinh Án》.