Thứ hai, còn phải đợi Kỷ Vân Thư quay lại Kỷ gia, quỳ xuống dập
đầu trước mặt mọi người!
Vì thế trong ba ngày này, người Kỷ phủ đã tới Quảng Cừ viện rất
nhiều lần, hết thảy đều bị Cảnh Dung đuổi trở về!
Vào lúc ban đêm, khi Kỷ Vân Thư uống thuốc, mấy tỳ nữ liền đi đến
bên bếp lò để thêm than.
"Kỷ cô nương, không bằng nghỉ ngơi sớm một chút?"
"Các ngươi đều đi ra ngoài, không cần hầu hạ ta."
"Điều này......"
Nàng nghiêng mắt thờ ơ nói một câu, "Đi ra ngoài."
"Vâng."
Hai tỳ nữ đành phải hành lễ, cùng nhau lui ra ngoài.
Chờ đến khi cửa phòng đóng lại, nàng đi đến trước gương đồng, cúi
người ngồi xuống.
Nhìn chằm chằm vết sẹo dài trên khuôn mặt mình, ánh mắt vẫn rất
đạm nhiên. Nàng duỗi tay ra, lấy một tấm vải mỏng màu xanh bên cạnh,
một tay khác, tìm một chiếc kim thoa màu vàng từ trong chiếc hộp cẩm tú.
Sau một hồi vật lộn, nàng đã uốn chiếc kim thoa thành một cái trâm
cài đầu, móc khối vải mỏng màu xanh sa xuống.
Sau đó cài nó lên đầu, che đi vết sẹo trên mặt.
Tiếp đó, nàng tìm một chiếc trâm gỗ, đơn giản bối mái tóc đen đang
xoã xuống thành một cái bánh lên trên đỉnh đầu!