NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 979

Ngược lại, vẻ mặt tươi cười nói với Kỷ Vân Thư: "Ta nghe Vệ huynh

nói, các ngươi sẽ đi tới kinh thành? Thật là trùng hợp, tại hạ cũng đi tới
kinh thành. Chắc chắn là cùng đường, đúng không? Mặt khác, tại hạ rất ấn
tượng đối thủ pháp xử án của cô nương. Hơn nữa, tại hạ từng có nghiên cứu
về vấn đề này. Nếu như đã đồng hành, trên đường đi, có thể thỉnh giáo một
vài điều với nhau."

"Lý công tử, ngươi hiểu lầm rồi. Ta bất quá là mèo mù đụng phải

chuột chết, đánh bậy đánh bạ mà thôi."

Lý Thời Ngôn nhìn lên khuôn mặt phập phồng dưới khăn che mặt của

nàng, đôi tay phát ngứa, thật sự muốn xốc lên nhìn một cái. Trong lúc nhất
thời, đành phải nhịn xuống.

Ý cười càng đậm, nói: "Cô nương thật khiêm tốn, tại hạ thật sự đánh

giá cao về cô nương. Nếu như có cơ hội, thật sự muốn cùng cô nương uống
rượu ngắm trăng, tâm tình một phen."

Bộ dáng kia, đúng là một bộ dáng giống như khi Lý Bạch uống say!

Kỷ Vân Thư co giật khóe miệng. Người này mặc quần áo hoa phục,

nhất định không phải là kẻ đầu đường xó chợ, bên hông có treo hai cái túi
thơm thêu hoa, nhất định do hai nữ nhân tặng cho. Mặc dù quần áo kiểu tóc
đều giống như người Trung Nguyên, nhưng trên búi tóc lại dùng kẹp bạc,
có hình dạng giống như một con thú. Hơn nữa, đôi giày có mũi hướng lên
trên, đế giày hơi mỏng, nhìn như thế nào, đều không giống như người
Trung Nguyên.

Ngoài ra, người này rõ ràng mang ánh mắt đào hoa, cử chỉ ngả ngớn,

giọng điệu giả dối, miệng còn cố tình phun ra văn vẻ, thật sự là quá đủ.

Tin hay không, hiện tại ta có thể đá ngươi một chân lên tận trời cao, để

ngươi sánh vai cùng với dải Ngân Hà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.