NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 110

lại vụ này, tôi sợ cậu ta lại làm việc điên cuồng, vì vậy tôi hi vọng cô có thể
đứng phía sau cậu ta, quan tâm đến cậu ta một chút!”

Tần Khanh không trả lời ngay, mà mắt hơi cụp xuống, nhíu mày, do dự

hỏi: “Người nhà của anh ấy đâu?”

Ty Lạc nhún vai: “Ở nước ngoài hết, hơn nữa họ cũng không ủng hộ cậu

ta làm nghề này.”

Đôi mắt đen láy của Ty Lạc chuyển động, giọng nói đầy chân thành:

“Được rồi! Ít ra khi tôi vẫn là trợ lý của anh ấy, tôi sẽ cố gắng không để
phát sinh là tình huống giống ba năm về trước!”

Ty Lạc ngưng cười, anh đổi đề tài: “Tên Tiêu Tự Trần này có tính sở hữu

rất mạnh. Nếu cô thật tâm đứng bên cạnh cậu ta, cậu ta sẽ tôn sùng cô, nâng
niu cô như một viên ngọc quý.”

Vừa dứt lời, có tiếng mở cửa, Tiêu Tự Trần bước vào, nhìn Ty Lạc đầy

cảnh giác …

“Cậu vừa nói hươu nói vượn gì đấy?”

Ty Lạc giọng đầy oan ức, mở tay: “Không nói gì. Không tin cậu hỏi trợ

lý Tần đi. Tớ chỉ khen ngợi cậu biết nể mặt tớ trước đám nhân viên phục vụ
thôi.”

Tần Khanh đúng lúc quay đầu lại, nở nụ cười: “Anh Ty xác thực chỉ khen

anh thôi!”

Nói xong cô muốn tự cắn lưỡi mình, khen ngợi gì chứ, rõ ràng là nói

chuyện mờ ám thì có.

Tiêu Tự Trần chỉ nhíu mày, hất cằm, hừ lạnh: “Đương nhiên, tôi từ trước

đến giờ ở trước mặt người ngoài luôn giữ hình tượng cho cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.