NỮ THẦN ÁM SÁT - Trang 111

Công việc đã xong. Ông Hoàng nhìn đồng hồ (không phải đồng hồ

tay mà là đồng hồ quả lắc cổ lỗ xĩ treo trên tường, như muốn pha trò với
những dụng cụ điện tử trong phòng), rồi gật gù :

- Hừ, còn sớm chán.
Nguyên Hương lặng thinh.
Nàng không muốn cho ông Hoàng biết là đồng hồ đã chết máy từ

ba ngày nay. Đồng hồ này là một trong những kỷ vật của cuộc đời hồ hải
mà ông già con giữ lại. Bà Maria, vợ ông, đã sắm nó ở Ba lê, một ngày
trước khi thiệt mạng. Về nước, ông mang nó theo, luôn luôn treo ngay ngắn
trước mặt. Vì nó quá cũ nên mỗi khi hỏng Nguyên Hương phải chạy đôn,
chạy đáo mới tìm được bộ phận mới để thay thế. Bận việc, nàng đã quên
bẵng.

Không hiểu sao từ ít lâu nay, ông Hoàng thường nhắc đến bà Maria.

Nguyên Hương sợ rằng ông chẳng còn sống bao lâu nữa. Có lẽ đó là những
phút tình cảm riêng tây cuối cùng của ông.

Nàng ngồi im như pho tượng trước bàn giấy đầy hồ sơ. Bỗng dưng

hai giòng nước mắt từ từ lăn trên gò má.

* * * * *
Kế hoạch của ông Hoàng đã được thi hành đúng với dự tính. Phóng

viên Phạm Liệu của hãng thông tấn Reuter hấp tấp làm tin, điện về Luân
Đôn.

Sáng hôm sau, tin này được tường thuật trong bài phát thanh hồi

6g45 của đài bá âm BBC, phần Việt ngữ. Vì đó là tin trọng đại, ngàn năm
một thuở, nên đài BBC đã kèm thêm một đoạn bình luận.

Đại để đài BBC loan tin như sau :
“Theo tin điện của phái viên Reuter thường trực tại Sài gòn, thì một

vụ ám sát vô cùng quan trọng vừa xảy ra, hồi tối hôm qua, cách thủ đô Nam
Việt 5 cây số.

Nạn nhân là một yếu nhân tình báo Nam Việt dường như là Đại tá

hiện dịch, biệt phái sang sở Mật vụ, một cơ quan bí mật tuyệt đối mà lãnh
tụ là một ông già, thường được gọi là ông Hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.