NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 191

cô gái nhà quê chân đất, tôi làm gái phục vụ rượu. Tôi có dung mạo xuất
chúng, rất nhanh đã có chút danh tiếng trong khách sạn.”

“Thu nhập hồi đó của tôi đã rất khá, cao hơn cả nhân viên văn phòng

hiện giờ. Nhưng nhìn tình nhân của những ông chủ tôi mới biết thế nào mới
là thật sự có tiền. Tặng là phải tặng xe, tặng nhà, trong túi mà không có dăm
ba ngàn là mất mặt

Tôi cứ suy nghĩ mãi làm sao để câu được đại gia, nhưng các đại gia lại

không thích bao tôi lắm, chỉ là chơi bời thôi.

Tôi suy nghĩ rất lâu rồi mới phát hiện ra rằng. Những người đàn ông đó

không phải không thích cơ thể, dung mạo của tôi, mà là do tôi thiếu quá
nhiều thứ. Cô gái quê mùa cộng với sự dung tục của phụ nữ phong trần, dù
có đẹp như Tây Thi chưa chắc đã có đàn ông tình nguyện quỳ dưới gấu váy.
Gái phục vụ trong quán rượu và vợ bé của các đại gia cùng đều bán thân,
nhưng người sau lại là cao cấp, ngoài bán thân còn có cái gọi là khí chất.

Sau đó tôi vào học Học viện nghệ thuật, học múa hát, học văn hóa, buổi

sáng đi học, tối đi phục vụ.

Thỉnh thoảng tôi còn tham gia một số hoạt động cấp cao, đi triển lãm

sách, nghe hát.

Trời không phụ lòng người, các đại gia tranh nhau bỏ tiền muốn bao tôi,

nhưng tôi không thuận mắt những người đó. Không phải tôi với cao, mà là
tôi nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông trung niên kia, tôi thấy ghê
tởm!”

“Liên tục nâng cao tố chất tu dưỡng của bản thân đợi cơ hội, cuối cùng

cũng có một ngày, Học viện chúng tôi tổ chức cuộc thi hát, tôi được giải
nhất, trường vừa hay tham gia một buổi tiệc trong thành phố, tôi được đi
cùng.

Bài hát “Đường núi mười tám ngả rẽ” của tôi đã khiến tất cả xúc động.

Sau đó một doanh nhân Ma Cao có mặt ở đó đã bảo thư ký đưa tôi danh
thiếp bảo tôi liên hệ. Đương nhiên ông ấy không biết chuyện của tôi trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.