NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 73

Bên dưới chỗ Lý Bình Nhi là một con phố kinh doanh, vô cùng náo

nhiệt.

“Muốn ăn gì?” Cô ấy hỏi.

“Gì cũng được.”

“Lẩu nhé, anh đã thử lẩu mùa hè bao giờ chưa?”

“Ý kiến không tồi.”

Trên đường cô ấy kéo tôi vào một cửa hàng, dạo quanh chỗ quần áo cho

nam, rồi cầm mấy bộ ra ướm lên người tôi.

“Làm gì vậy?”

“Anh là bạn trai em rồi, đương nhiên phải ăn mặc tử tế một chút.”

“Thế này chưa đủ tử tế sao?” Tôi chỉ vào bộ hơn một nghìn tệ trên người

mình.

“Em đối xử rất tốt với bạn trai, tuần nào cũng mua quần áo cho anh ấy.

Mọi thứ anh ấy mặc, anh ấy dùng đều là em mua. Giờ anh là bạn trai em,
em cũng sẽ mua quần áo cho anh.”

Sau khi xem cỡ quần áo cô ấy đặt ba lô lên quầy. Tôi rút ví nhưng cô ấy

không chịu, hơi giận nói: “Nếu anh muốn sau này không gặp em nữa thì
anh trả!”

Tôi đành thôi, cô ấy thanh toán, vui vẻ nắm tay tôi vào quán lẩu Trùng

Khánh. Tôi từ bé đã không ăn được cay, lắc đầu nói: “Lý Bình Nhi, anh
không ăn được cay.”

“Lẩu uyên ương?”

“Cái gì?”

“Là loại lẩu tách làm đôi, một nửa cay một nửa không. Còn nữa, Ân tiên

sinh, sau này hãy đổi cách xưng hô đi, đừng gọi em là Lý Bình Nhi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.