NÚI THẦN - Trang 251

“Tôi cứ tưởng”, Hans Castorp cất giọng khản đặc, “tôi sốt vì bị cảm

lạnh.”

“Thế vì sao ông bị cảm lạnh?” Ông cố vấn cung đình đập lại… “Do đâu

có trận cảm lạnh này? Ông nghe đây, Castorp, và nghe cho kỹ vào, tôi biết
rằng ông có thừa nếp nhăn trên vỏ não. Thế này nhé, không khí ở trên này,
như ông biết đấy, có tác dụng chữa bệnh, phải không? Nhưng không khí ấy
cũng thuận lợi cho chính bệnh tật, ông hiểu không, nó làm đảo lộn hoạt động
của cơ thể và tạo điều kiện cho mầm bệnh vẫn ẩn náu trong đó đột phát ra,
tôi nói ông đừng buồn, nhưng trận cúm này của ông chính là một cơn đột
phát như thế. Tôi không biết ở dưới kia ông đã sốt chưa, nhưng chắc chắn
ngay ngày đầu tiên đặt chân đến đây ông đã sốt rồi chứ không phải đến khi
cảm lạnh như ông tưởng. Đấy là nhận định của tôi.”

“Vâng”, Hans Castorp đáp, “vâng, tôi cũng ngờ là như vậy.”
“Có lẽ ông đã choáng váng từ khi ấy”, ông cố vấn cung đình tấn công

thêm. “Nguyên nhân là bởi những độc tố do vi khuẩn giải phóng ra tác động
lên hệ thần kinh trung ương, ông hiểu không, và cơ thể đáp lại bằng hơi
nóng bốc lên gò má. Ông phải lập tức lên giường nằm yên vài tuần, Castorp,
để xem sau đó ông có dứt sốt không. Tiếp tục thế nào thì hạ hồi phân giải.
Chúng tôi sẽ chụp hình lục phủ ngũ tạng ông - chắc chắn ông sẽ lấy làm thú
lắm, đã mấy ai được nhìn thấy lòng dạ bên trong người mình. Có điều tôi
phải nói ngay để ông được rõ: trường hợp của ông không thể ngày một ngày
hai mà khỏi được đâu, đừng có tin những quảng cáo về phép lạ chữa bệnh.
Tôi có cảm giác ông là một bệnh nhân biết điều, nhiều năng khiếu hơn cái
ông tướng tư lệnh kia, vừa hạ được một hai vạch là đã nhấp nhổm đòi xuống
núi. Cứ làm như nghiêm mới là mệnh lệnh còn nghỉ thì không! Án binh bất
động là nhiệm vụ hàng đầu của toàn dân

[95]

, nóng vội chỉ có hại. Thế nên ông

đừng làm tôi thất vọng, Castorp, ông hãy chứng tỏ rằng tôi có con mắt nhìn
người thực sự tinh đời! Thôi, mời các ông về chuồng!”

Ông cố vấn Behrens kết thúc bài diễn thuyết của mình như vậy rồi ngồi

phịch xuống bên bàn viết, vì là người bận trăm công ngàn việc nên ông phải
lấp đầy khoảng thời gian chờ bệnh nhân tiếp theo bằng cách vùi đầu vào
đống giấy tờ. Bác sĩ Krokowski ngược lại nhổm dậy bước tới bên Hans

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.