NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 169

lưỡi nhìn nhau chứ đừng nói đến dương gian trần thế. Hai trăm, con số ấy
là chính xác nhưng hình như có giảm đi tý chút, độ khoảng một trăm tám
mươi hay một trăm tám lăm, vì ba ngày, cũng có thể là ba đêm thôi, đã có
bảy trận bom, mà bom và đạn pháo của Mỹ bao giờ cũng ném đúng vào
biên giới âm dương. Con cò trắng giữa bãi cỏ xa, xanh biếc, không có hoa
lê trắng, đó là thực chứ không phải mộng, tôi lo lắng hơi thừa. Tôi sợ nhất
là chết, khủng khiếp, bạn bè đến viếng, sụt sùi nhỏ vài giọt nước mắt, đọc
điếu văn ca ngợi những điều không có, rồi vừa cười vừa khóc. Thứ đến sợ
ma. Một thời tôi đã không sợ gì cả, có lẽ không biết sợ vì tôi điếc, điếc do
bom dội. Đó là thời nào tôi không nhớ, mà trước đây chứ không thể là sau
này, có lẽ khi ấy tôi còn trẻ, thời tôi yêu cô gái ấy. Tôi yêu và được đáp lại,
giao cảm cân bằng, đại lượng cho và nhận cân bằng như đôi cánh của con
chim làm cho tình yêu của hai đứa tôi thăng hoa và bay thẳng lên thiên
đường. Con ong đực được con ong cái chấp nhận giao hoan là khi nó đã
vượt qua ngàn trùng và khi đồng giới của nó không vượt qua nổi thử thách
sinh học. Nhưng cô gái của tôi không phải là con ong, cô không chọn bạn
tình bằng cách thử thách sinh học mà bằng sự lựa chọn tinh thần. Tình địch
của tôi hai trăm chứ đông tới hai triệu tôi đâu có sợ, song vẫn có ngoại lệ.
Trung đội trưởng, trung đội phó, và đại đội trưởng của đơn vị, đối với họ
thì tôi nên lặn, biến đi hoặc bốc hơi tại chỗ. Bốc hơi rất khó, lặn và biến có
dễ hơn nhưng cũng phải có bùa chú hoặc phép thần thông của Thiên thần,
Địa thần hoặc Nhân thần.

Thế rồi tôi cũng phải biến đi, biến đi một cách hợp đạo nhất, nghĩa là

tôi đã kịp hóa thành con bướm trên con đường thập tự chinh, vả lại tôn giáo
nào lại không có một thiên đường cho những tín đồ tử vì đạo, những kẻ
may mắn trong tình yêu lại thường bất hạnh trong tín ngưỡng của mình.
Lúc ấy tôi chết và bất hạnh thay, trước mắt tôi là trần gian xum xuê, tươi
tắn và say mê làm sao. Lá cây xanh, trời xanh, âm điệu lan tỏa mượt như
nhung, những đôi má hồng rực và những gót chân đỏ màu cánh sen làm cho
tôi chết ngợp trong khoái cảm sắc màu lưỡng tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.