NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 66

Thu vừa quay đi thì hắn cũng bỏ chạy, vừa chạy vừa lẩm bẩm chửi.

Nằm vật ra giường, cô thấy tất cả thế gian xa tít, cô chơi vơi như một

hạt bụi, quả đất cũng chỉ như một vì sao xanh lè. Cái gì dâng lên trên mũi
cay cay, những ngọn cây sau khung cửa sổ mở rộng như ngâm trong bể
nước. Mặt gối đang lạnh dần vì thấm ướt nước mắt. Ê chề, lạnh giá, cô đơn,
mặc cảm từng lúc tấy lên như những vết thương. Tại sao lại có tên Thu trên
đời, tại sao lại có một thân phận như Thu trên đời? Cũng là một nhan sắc,
cũng là một thiên chức làm vợ làm mẹ, tại sao? Thu càng nghẹn ngào càng
thương mình, thương thân. Cô đã từng rạo rực, từng yêu, đã nếm mùi chăn
gối nhưng đâu phải vì thế mà Thượng đế cắt giảm hoặc chiết khấu phần
được yêu, phần được hưởng hạnh phúc còn lại. Cô phải là một sinh thể như
mọi chúng sinh khác dưới gầm trời, đáng được yêu, đáng được sống. Cô
mất cái gì, cô không còn cái gì để làm nên tổ ấm?

Tổ ấm - cái điều bình thường ấy, bốn chục năm nay cô đã tìm kiếm nó

nhưng càng chạy tới nó càng tránh xa, càng tìm kiếm nó càng lẩn tránh.

Cuộc săn đuổi ấy đã đến phút chung kết, Thu biết hẳn mình là người

chiến bại. Thu khóc một mình, lặng lẽ. Cô giống như tháng bảy, ngày nắng,
đêm mưa. Dưới đuôi mắt, những dấu chân chim rõ dần. Thu sững người sợ
hãi, cái gương tuột khỏi tay, vỡ tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.