Tại Nam Triều Tiên, Hồng Kông, Đài Loan và Singapour, bốn “con
rồng”, bốn nước công nghiệp hóa mới (NIC = New Industrilized Countries),
Nhật Bản ưu tiên đầu tư vào lĩnh vực xây dựng, bất động sản và dịch vụ.
Tại những nước phát triển trung gian như Philippines, Thái Lan, Indonésie
và Malaisie, Nhật Bản đầu tư vào việc phát triển các nguồn nguyên liệu và
vào công nghiệp. Tính trên phạm vi toàn cầu, châu Á là khu vực thứ hai
trên thế giới (vượt cả châu Âu) tiếp nhận được nguồn đầu tư trực tiếp của
Nhật Bản trong lĩnh vực sản xuất hàng tiêu dùng
[54]
. Song đã đến lúc
phương thức trao đổi giữa các nước này và Nhật Bản thay đổi. Trước đây,
Nhật Bản bán cho các nước này trang thiết bị và mua lại nguyên liệu và
năng lượng. Hiện nay, hơn 60% xuất khẩu của khu vực sang Nhật Bản là
sản phẩm công nghiệp trong đó đáng kể là sản phẩm của các xí nghiệp phi
địa phương hóa của Nhật Bản.
Đầu tư, viện trợ kinh tế và mậu dịch của Nhật Bản với các bạn hàng
châu Á từ tháng 4/1986 – 9/1989. (tính bằng tỷ đô la)
Mậu dịch
Đầu tư
Viện trợ
Nam Triều Tiên
93,85
1,950
-
Đài Loan
78,51
1,230
-
Hồng Kông
46,22
4,180
-
Singapour
36,93
2,350
-
Thái Lan
26,50
1,810
1,307
Malaisie
29,49
0,990
0,777
Philippines
13,30
0,330
1,364
Indonésie
48,26
1,720
1,433
Trung Quốc
53,18
2,000
2,177
Ấn Độ