NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 4

dắt xe máy, lao như thiêu thân cả chục cây số qua nhà ông. Vừa thấy tôi là
ông đã kéo đi ngay, không kịp để tôi hỏi han tình hình.

Rốt cuộc, lại là vì muốn xem bói cho tôi.

“Không, không phải.” Giọng ông Cả Tặng vang lên bên tai làm tôi

giật nảy mình suýt ngã nhào xuống đất. Ông nhíu mày nhìn chiếc quẻ gỗ,
giọng trầm đi: “Mệnh tốt, rất tốt là đằng khác. Sau này còn có thể ghi danh
trong sử sách cũng nên.”

Ọe, cứ làm quá! Tôi vào được đại học đã khiến cả nhà mở tiệc linh

đình rồi, giờ bảo tôi vào Quốc Hội tranh luận về chính trị, chắc tôi điên đầu
mất.

“Vậy mệnh ngược, ý là thế nào?” Ông nội tôi nhìn tôi bằng ánh mắt

hoang mang. Nhưng nhìn thấy tôi vẫn tỉnh bơ, ông lại trừng mắt, “Quẻ này
có phải lần đầu tiên ông gặp?”

Ông Cả Tặng nhìn tôi, rồi lại chăm chú quan sát chiếc quẻ gỗ. Ông

nói: “Theo tôi là số mệnh đi ngược lại so với hiện tại. Tôi không dám chắc
nữa. Vốn cái quẻ này rõ ràng là quẻ tốt, nhưng lại là lần đầu tôi gặp.”

“Hờ, đừng bảo cháu đây là cái quẻ vô danh lần đầu xuất hiện trong bộ

quẻ của ông nha.” Tôi thiếu chút nữa thì phì cười, nhưng ngập lập tức bị
ông nội nhéo tai đau điếng. “Ái ui.”

Tay người từng đi lính đúng là khỏe thật, tôi bực dọc xoa xoa cái tai

đỏ ửng. Già đầu rồi còn chơi trò bạo lực, tôi vẫn cứ là quá hiền đi.

Ông nội tôi trừng mắt, sang sảng quát: “Tiếu Trình, ăn nói hỗn láo.

Lặng yên nghe ông Tặng nói!”

Dù sao tôi cũng không tin tưởng bói toán cho lắm, nên chỉ ngáp một

cái, giọng thiểu não: “Số mệnh đi ngược lại hiện tại? Ắt hẳn mai kia cháu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.