Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 109

Chọn món xong, hai người bắt đầu trò chuyện, nhưng hầu như họ chỉ

nói đến tình hình công việc của mình, không khí tương đối nhẹ nhàng và
vui vẻ. Món ăn được mang lên nhanh chóng, Tạ Nam bình thường vốn
thích ăn đồ cay, nhưng vẫn cố gắng thể hiện mình đang ăn rất ngon, nhẹ
nhàng thưởng thức món mỳ sợi. Vô tình nhìn lên, Tạ Nam thấy Vu Mục
Thành dẫn mấy người bạn vào quán. Nhìn thấy cô, Vu Mục Thành dường
như cũng bất ngờ, sau đó mỉm cười chớp mắt ra hiệu chào với ý nói
“Không phiền đến việc tốt của cô”, rồi quay người đi vào phòng đặt trước,
Tạ Nam bất giác cảm thấy buồn cười.

“Em ăn có ngon miệng không?”, Lý Nhuệ hỏi cô.

“Rất ngon”, Tạ Nam thật thà, thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị quả thực

cũng rất hay.

“Em đồng ý đến, anh rất vui”, giọng Lý Nhuệ rất đỗi chân thành:

“Anh biết trước đây do anh cố chấp quá, từ trước tới giờ anh luôn rất
nghiêm khắc với chính mình và với mọi người, có lúc còn chủ động không
để người khác có cơ hội giải thích”.

Lý Nhuệ tự phê phán mình, Tạ Nam cũng cảm thấy áy náy: “Anh

đừng nói vậy, đó là chuyện đã qua rồi”, cô cũng định tự kiểm điểm bản
thân, nhưng không biết phải nói gì, đành tiếp tục: “Cái đó... Anh thử món
thịt cuaăm viên xem, vị tuyệt lắm”.

Dường như nét thất vọng đã hiện rõ trên khuôn mặt LýNhuệ, Tạ Nam

chỉ khẽ thở dài trong lòng. Qua lời Lý Nhuệ vừa nói, cô biết rằng thực ra
không phải anh đã quên việc căn nhà đó, mà anh đang đợi lời giải thích hợp
lý từ cô, sau đó mới có thể tiếp tục mối quan hệ này.

Nhưng những điều liên quan đến căn nhà lại lằng nhằng, phức tạp, cô

không thể giải thích ngay với anh được. Hơn nữa, Tạ Nam vừa gặp lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.