Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 143

Cuộc hẹn đúng kiểu lại được sắp xếp kín thế này làm Tạ Nam dấy lên

một nỗi lo sợ vô hình trong lòng, nhưng cô không có lý do gì để từ chối,
vốn kế hoạch của cô là ngủ dậy muộn một chút, rồi mới đi mua máy giặt,
sau đó về nhà đợi người ta mang đồ tới, lúc đó tranh thủ hầm một nồi canh.

Nói đến canh, cô nhớ ra sau này còn phải mời cái người đang ngồi

trước mặt cùng ăn, tất cả suy nghĩ hỗn loạn ập đến trong đầu khiến cô
không biết nói thế nào cho phải. Ngẩng đầu nhìn lên, thấy Vu Mục Thành
đang vê cằm, mắt nheo nheo cười nhìn thẳng vào mình, cô đành cười:
“Vâng, cứ theo ý anh đi”.

“Em không phản đối gì thật khiến anh mất cảm giác chinh phục.”

Tạ Nam đoán người này còn hài hước hơn mình tưởng tượng, nên trả

lời: “Em phản đối làm gì, hẹn hò thì phảithế thôi”.

Vu Mục Thành cười lớn, đứng dậy nói: “Thế thì được, ngày mai mười

giờ sáng anh xuống đón em, em xem có bạn trai là hàng xóm thật tốt biết
bao. Anh chạy bộ đã, em đóng cửa sổ lại, rồi nghỉ sớm đi”.

Tạ Nam ra tiễn, nhìn anh giúp cô đóng cổng lại, vẫy tay rồi bắt đầu

chạy bộ, dáng anh trong bóng tối thật đẹp và khỏe mạnh. Tạ Nam trở lại
chiếc sofa cuộn mình trong chăn, xem ti vi mà trong lòng hơi buồn bực.

Cô nghĩ, thế là từ giờ cuộc sống của mình sẽ không còn như trước

nữa.

Ngày hôm sau, đứng ở khu mua bán đồ điện gia dụng, một lần nữa Tạ

Nam khẳng định lại những điều mình dự đoán, cuộc sống của cô quả thật
đã thay đổi.

Cô đang nghiên cứu tờ quảng cáo máy giặt thì Vu Mục Thành nói

chen vào: “Phiền hà thế làm gì hả em?”. Anh tiện chỉ vào một chiếc máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.