Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 173

Tạ Nam giận dữ trả lời: “Theo như anh nói, ngày mai em cũng không

rảnh mà đi tính sổ nợ của anh đâu, em phải cố gắng tìm được mối lương
duyên đẹp, chứ không anh lại cứ coi thường”.

“Ây đừng đừng, cứ coi như anh chưa nói gì, ngày mai gặp nhé, vẫn

thời gian cũ.”

Tạ Nam nghĩ, thôi cũng được, hôm nay về nhà sớm đợi người làm

công theo giờ mang chìa khóa đến vậy. Cứ nghĩ đến việc bỏ quần áo lót cho
người ấy giặt, cô lại cảm thấy không tự tin lắm.

Năm rưỡi chiều, Tạ Nam mang áo khoác ra quầy tiếp tân dập thẻ, A

May cùng xuống lầu với cô. Cô gái này mới hai mươi mốt tuổi, trẻ trung vô
tư, cô ấy ghét người ta gọi mình với cái tên “Ngọc Mai” nên muốn mọi
người gọi mình là A May. A May rất hay tò mò tới những người đào hoa
trong công ty. Lúc này, cô nàng tập trung dò hỏi Tạ Nam xem ai gửi bó hoa
tới. Từ trước tới giờ Tạ Nam vẫn luôn thoải mái trước sự hoạt bát của cô
nàng nên không thấy phiền hà, nói: “Chị nói rồi, chị không biết, chắc chắn
em đã xem hoa trước rồi, lại còn hỏi chị”.

“Có người bí mật theo đuổi thật lãng mạn”, A May mơ mộng nhìn lên

trần thang máy: “Ôi, chị Tạ, sao chị không mang hoa về nhà?”.

“Để ở văn phòng có gì khác đâu? Lại được ngắm nhiều hơn ấy.”

“Cũng có lý.”

A May là người mang tính cách điển hình của các cô gái vùng này,

không bị ràng buộc điều gì, được bố mẹ cưng chiều, không có ý định dành
dụm tiền cho gia đình. Cô nàng làm nhân viên lễ tân tuy lương hơi thấp,
nhưng ngay lập tức được người nhà ủng hộ mua chiếc QQ nhỏ để lái. Hai
người cùng đi xuống hầm lấy xe, nói câu tạm biệt rồi ai lấy xe người đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.