Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 184

Vu Mục Thành gọi điện thoại tới, nói đã nhìn thấy xe của cô. Tạ Nam

thanh toán rồi đi ra ngoài, còn quay đầu ghi nhớ tên cửa tiệm, dự định khi
nào rảnh sẽ lại tới ăn.

Vu Mục Thành tới cùng một người lái xe của công ty, anh dặn dò anh

ta ngày mai đúng giờ đến đón, sau đó để anh ta lái chiếc Passat của mình
đi. Lúc này, Vu Mục Thành đứng bên cạnh chiếc Citroen quen thuộc, ngay
lập tức nhận ra cô với khuôn mặt tái xanh đầy kinh ngạc, anh vội đưa tay
lên trán cô, thấy nhiệt độ bình thường, anh khẽ nói: “Em cảm nặng hơn à?
Có cần đến bệnh viện không?”. “Em không sao.” Tạ Nam lắc đầu, Vu Mục
Thành đón lấy chiếc điều khiển từ xa, nhấn nút mở cửa xe ra, cô đột nhiên
ôm lấy anh từ phía sau, thầm thì: “Cảm ơn anh, Mục Thành”.

Anh quay người lại, ôm cô vào lòng, ý thức được đây là lần đầu tiên

cô gọi tên mình tự nhiên như vậy, một chút nghẹn ngào trong giọng cô
khiến anh xúc động: “Đến đón người yêu mà còn phải cảm ơn sao?”.

Tạ Nam chỉ lắc đầu, kỳ thực muốn cảm ơn anh vì đã giúp mình thoát

khỏi giấc mộng kỳ lạ kia. Nhưng cô không muốn giải thích, chỉ biết áp mặt
vào ngực anh, ở đó rộng rãi và ấm áp vô cùng. Cách một lớp áo len mỏng,
song cô vẫn có thể cảm nhận được nhịp tim của anh.

Vu Mục Thành một tay ôm lấy cô, tay kia nâng cằm cô lên, chỉ anh

mới biết, tim mình đang đập nhanh hơn. Anh cúi đầu, đặt lên đôi môi mềm
mại có chút lành lạnh của cô một nụ hôn, cô nhanh chóng đáp trả nụ hôn
ấy, nhưng rồi vội vã dừng lại, nói: “Không, đang trên đường, chúng ta về
thôi”._

Chú thích:

(*) Pinocchio: Là chú bé người gồ trong bộ phim hoạt hình Pinocchio

sản xuất bởi Disney dựa vào truyện cùng tên của Carlo Collodi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.