Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 187

nữa, được không?”.

“Chúng mình kết hôn đã gần bảy năm, chưa bao giờ em chủ động nói

tới cô ấy. Em đã cho anh thời gian bảy năm, anh nghĩ rằng một người phụ
nữ nhẫn nại trong thời gian dài như vậy vẫn chưa đủ sao?”

“Lăng Lâm, bao nhiêu năm nay, anh cảm kích những gì em đã làm cho

gia đình anh, anh cũng thấy anh rất nghiêmtúc với cuộc hôn nhân này.”

“Nghiêm túc? Xin hỏi anh nghiêm túc ở chỗ nào? Vả lại, anh chỉ cảm

kích với vợ anh thôi ư?”

“Lăng Lâm, điều kiện của em rất tốt, lại có học thức, có năng lực, còn

anh, từ nhỏ tới lớn đều không thích cầu tiến, em luôn coi thường anh, anh
biết anh không xứng với em. Khi anh trai anh xảy ra chuyện, em và bố em
đã giúp gia đình anh, làm sao anh không cảm kích được?”

“Anh ngốc thế thật sao?” Đường Lăng Lâm hỏi nhỏ, ánh mắt lộ vẻ

tuyệt vọng, “Nếu em chỉ muốn sự cảm kích và báo đáp của anh, em có thể
bắt anh viết một bản hợp đồng bán thân cho em, sau đó để anh dồn hết tâm
sức làm việc cho công ty là được. Nhưng ban đầu điều chúng ta nói tới
chính là kết hôn, đừng nói với em anh không hiểu ý nghĩa của hôn nhân là
gì. Hôn nhân có nghĩa là hai người phải chân thành trở thành vợ chồng của
nhau, điểm đó em đã làm được, vậy còn anh?”.

“Anh cho rằng bản thân đã đủ chân thành rồi, em còn muốn anh thế

nào nữa?”

Đường Lăng Lâm nhìn anh, cô đột nhiên hạ quyết tâm, nói một cách

rõ ràng và lưu loát: “Bảy năm trước, khi anh trai anh gặp khó khăn, bố em
đã đề nghị việc chúng mình kết hôn, sau đó nhà em sẽ đầu tư vào công ty
của nhà anh, giúp nhà anh thoát khỏi khó khăn. Lúc đó, chắc ông cũng cân
nhắc tới việc mở rộng đầu tư kinh doanh, nhưng em thì không, em đâu có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.