Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 191

Dương lâm vào tình thế khó xử. Tân Dương, em không thì thôi, đừng miễn
cưỡng”.

Hạng Tân Dương đau đớn khôn cùng, từ nhỏ tới giờ, bố mẹ và anh chị

luôn chiều theo ý anh, họ luôn cho anh chứ chưa bao giờ yêu cầu ở anh
điều gì. Bây giờ đến lượt, anh phải đưa ra quyết định, nhưng lại không có
sự lựa chọn nào. Anh đâu thể ngồi nhìn tâm huyết và nỗ lực cả đời của bố
mẹ đổ xuống sông xuống biển, đâu thể nhìn anh trai đứng trước nguy cơ
phải ngồi tù. Thế nhưng, Tạ Nam phải làm thế nào? Suy nghĩ ấy đột nhiên
khiến anh tê liệt hoàn toàn.

Hạng Tân Dương nhận được điện thoại của Đường Lăng Lâm khi

đang nằm bất động trên giường, thế nhưng trước mắt anh lại luôn hiện lên
khuôn mặt đau khổ tuyệt vọng của Tạ Nam khi nghe mình nói lời chia tay.

Lời chia tay đột ngột ấy khiến cô ngây người, cô thực sự không hiểu

sao mọi chuyện lại có thể xảy ra chỉ trong tích tắc như vậy. Anh nóich
cương quyết: “Sau này chúng ta không gặp nhau nữa”.

Cô níu chặt vạt áo anh khóc òa lên, nói chẳng thành tiếng “Không,

không, không”.

Hạng Tân Dương chỉ biết ôm Tạ Nam thật chặt, mặc cho cô nức nở,

tay bíu chặt anh không rời. Nghĩ tới bố và anh trai, anh đành cắn răng dứt
tay người yêu: “Anh không còn cách nào khác, Nam Nam, tha thứ cho
anh”.

“Không tha thứ, không.” Người con trai vẫn thường ngọt ngào dỗ

dành cô dường như đã không muốn nhìn cô nữa. Đầu óc Tạ Nam hết sức
rối rắm, nhưng cô biết rõ vậy là hết, không thể cứu vãn gì. Nồi đau khổ
bồng chốc hóa thành tức giận, cô nói với giọng cương quyết: “Sau này
chúng ta sẽ không liên lạc nữa”. “Ừ! Quên anh đi.”

“Yên tâm, em sẽ quên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.