Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 192

“Hứa với anh, phải sống thật tốt, tốt hơn anh.”

“Đồ chết tiệt Hạng Tân Dương, đừng làm ra vẻ tình sâu nghĩa nặng

với tôi như thế, tôi hy vọng anh sẽ sống chẳng ra gì, chẳng ra gì.”

Hạng Tân Dương nghĩ, có lẽ cô không muốn tha thứ cho anh nữa rồi,

nhưng thực tế điều anh cần không phải là sự tha thứ của cô. Nếu như cô
bình tĩnh lại mà đón nhận sự thật, thậm chí chúc phúc cho anh, chắc anh lại
càng đau khổ hơn.

Nghe điện thoại của Đường Lăng Lâm mà tâm trí để đâu đâu, cho tới

khi cô nhắc lại, anh mới rõ, thì ra cô muốn hẹn gặp mình. Trong lòng bối
rối và hỗn loạn, bản năng muốn từ chối, nhưng lập tức anh ý thức được
rằng mình không thể muốn gì làm nấy nữa rồi.

Họ hẹn gặp nhau ở một quán cà phê bên bờ hồ, Hạng Tân Dương tới

trước, mấy phút sau Đường Lăng Lâm cũng tới, dáng cô cao gầy, khuôn
mặt xương xương không được hiền hòa cho lắm, cùng với đôi mắt kiên
định và dáng vẻ tự tin, chúng có vẻ rất tương xứng với nhau.

Đường Lăng Lâm ngồi xuống đối diện với anh, vẫy taygọi phục vụ

mang lên một cốc trà Lam Sơn, dáng vẻ ung dung thoải mái.

Hạng Tân Dương quyết định sẽ không hỏi tại sao cô đồng ý với yêu

cầu vô lý kia của bố mình nữa. Anh hiểu Đường Lăng Lâm là người lạnh
lùng quyết đoán trong công việc, cô đã giúp bố xử lý việc của công ty từ
khi còn học đại học. Hạng Tân Dương và Đường Lăng Lâm tốt nghiệp
cùng một trường đại học trong cùng một năm, sau đó ai về làm việc cho
công ty nhà ấy. Anh chỉ đảm nhiệm chức vụ nhàn rỗi của một giám đốc có
chức danh nhưng trách nhiệm không nặng, phần lớn thời gian đều dành cho
tình yêu; còn cô thì trực tiếp giữ vị trí phó tổng của công ty, cả ngày bận
rộn bố cô rất tự hào vì con gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.