Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 217

Vừa mở miệng định hỏi Lăng Lâm đến có việc gì, Tạ Nam liền nhớ ra

Hạng Tân Dương nói sẽ kết hôn với người con gái này, sắc mặt bồng chốc
tái xanh.

“Dậy rửa mặt đi nào, dáng vẻ của cô bây giờ thật chẳng ra sao.”

Đường Lăng Lâm nói với giọng thông cảm và ôn hòa.

Mấy ngày qua cô chỉ rửa mặt chải đầu chiếu lệ rồi lại leo lên giường

nằm lì cả ngày, khóc thầm cả đêm. Cô không có hứng soi gương nhưng
cũng biết được khuôn mặt mình lúc này khủng khiếp đến mức nào. Tạ Nam
không lấy lại được cảm xúc, cũng chẳng buồn nổi giận với người đối diện,
khẽ nói: “Chị đi ngay cho, tôi không có gì để nói với chị”.

Đường Lăng Lâm không những không đi, mà còn đổi tư thế ngồi cho

đàng hoàng hơn, nói: “Tôi nghĩ rằng mình có một số điều cần nói rõ với cô,
mà thực ra cũng để tốtcho cô”.

Chẳng buồn để ý đến Tạ Nam đang nhắm mắt lơ đãng, Đường Lăng

Lâm nói một mạch: “Tôi và Hạng Tân Dương sắp kết hôn rồi, hy vọng cô
biến mất khỏi cuộc đời anh ấy”.

Hai tay Tạ Nam đan chặt lại với nhau.

“Đừng gọi điện cho Hạng Tân Dương nữa, cũng đừng làm phiền anh

ấy. Nếu cô hiểu anh ấy, cô phải biết rằng, anh ấy là một người quá tốt bụng
và cũng thiếu quyết đoán. Nếu cô cứ khổ sở một mực van nài anh ấy, chỉ
làm anh ấy càng thêm mệt mỏi mà thôi. Còn nếu thực sự vì anh ấy và nghĩ
cho anh ấy, cô nên chọn cách im lặng mà ra đi.”

Tạ Nam vẫn cắn chặt môi.

“Cô có thể cho Hạng Tân Dương cái gì, ngoài một mối tình ngây thơ

trong sáng, mà cũng chỉ có thế thôi. Giờ cô mới học năm thứ tư, vẫn có thể
tiếp tục sống trong tháp ngà. Nhưng anh ấy thì khác, anh ấy có trách nhiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.