Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 219

“Tôi sẽ không gọi cho Hạng Tân Dương, cũng không tìm anh ấy nữa.”

Tạ Nam đang nằm trên giường đột nhiên cất lời, giọng bình thản, “Cái chị
cần là điều đó, đúng không? Còn việc tôi dành thời gian của tôi làm gì, đó
là việc của tôi, không phiền chị phải đặc biệt tới đây giảng lý lẽ. Mời chị đi
cho”.

Bây giờ Đường Lăng Lâm lại tìm đến cô, ám chỉ cô vẫn còn qua lại

với Hạng Tân Dương. Tạ Nam không còn là cô gái hai mươi mốt tuổi đang
trong cơn biến cố tình cảm, chỉ biết nằm trên giường khóc lóc, hoang mang
ngày nào nữa, nhưng cô vẫn không biết ứng phó ra sao với cái tội danh vô
lý kia.

Cũng không biết cô đã ngồi đó bao lâu, tiếng gõ cửa bên ngoài bất

chợt vọng vào, cô ngạc nhiên nhỏm dậy, định thần lại. Cánh cửa vừa hé
mở, Vu Mục Thành đã bước vào, ôm chầm lấy cô, nói: “Em thật là cố chấp,
về rồi cũng không chịu lên, phải để anh xuống tóm lấy em, mới...”. Đột
nhiên, Tạ Nam kiễng chân hôn lên môi anh, ngăn không cho anh nói tiếp.
Vu Mục Thành bỗng giật mình bởi cặp môi giá lạnh của cô, anh vừa hôn cô
vừa nói: “Em lạnh lắm à? Tay cóng thế này. Lên nhà anh đi, anh sẽ nấu bữa
tối

Tạ Nam gật đầu, không kháng cự như mọi khi, cô lấy túi của mình

đang định ra cửa thì di động rung chuông. Cô vội vàng nghe máy.

“Nam Nam à, tớ gọi cho anh ta nhưng anh ta tắt máy. Nhắn tin anh ta

mới gọi lại, yên tâm, anh ta nói sẽ không để Đường Lăng Lâm làm phiền
cậu nữa.”

“Cảm ơn cậu, Băng Băng.” Cô đang muốn nói thêm, vòng tay Vu Mục

Thành đã ôm cô từ sau lưng, hôn khẽ lên vành tai của cô, cô cố gắng kìm
nén cảm xúc, nói với bạn: “Lát nữa tớ gọi lại cho cậu nhé”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.