Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 286

Tạ Nam nhìn anh tuyệt vọng, chỉ biết những việc đã qua thường thích

tìm đến cô trong những khoảnh khắc cô đơn khiến trái tim cô khổ sở.
Nhưng cô chưa từng nghĩ Hạng Tân Dương lại sâu nặng với quá khứ như
vậy. “Anh cứ thế này thì không công bằng với cả bản thân và vợ anh nữa.”
Cô nghĩ, thật là hoang đường, giờ đây mình lại giống như một bác sĩ tâm lý
đang khuyên nhủ người khác, nhưng chỉ có trời mới biết sự cân bằng của
bản thân cô yếu đuối đến nhường nào, dù sao thì cũng phải cắn răng mà nói
tiếp: “Chúng ta đành phải chấp nhận sự thật không thể thay đổi được này
thôi...”. Cô tắc họng, cố gắng tìm từ ngữ nào để nói tiếp, Hạng Tân Dương
cười đau khổ.

“Đúng vậy, anh cũng tự an ủi mình như thế. Anh không có sự lựa

chọn, gia đình anh, công ty của bố anh, anh trai anh trong khoảnh khắc ấy
chỉ chờ đợi sự giúp đỡ của anh. Anh không trả được cái giá đó, nên đành
phải hy sinh em. Nhưng lựa chọn rồi, anh lại không thuyết phục nổi bản
thân bình thản chấp nhận hậu quả.”

“Như thế không cần thiết, Tân Dương, anh đã lãng phí bảy năm để

theo đuổi quyết định của mình, song em đã thừa nhận nó từ lâu rồi, thực ra
là ai cũng sẽ làm như thế thôi. Bây giờ anh quay đầu lại nói với em điều gì
cũng chỉ là vô nghĩa, chỉ cần chúng ta có trách nhiệm về cuộc sống của
chính mình là được rồi.”

“Đúng, chúng ta chỉ có thể như vậy mà thôi.” Hạng Tân Dương thở

dài không nói, cúi đầu nhìn xuống cốc cà phê, im lặng một lúc, rồi đột
nhiên hỏi: “Nam Nam, bạn trai em... anh ấy có yêu em không?”.

Tạ Nam thật sự bất ngờ, khuôn mặt chợt bàng hoàng trong giây lát, lời

nói của Vu Mục Thành rất ngọt ngào, yêu cũng rất dịu dàng, nhưng chưa
bao giờ anh ấy nói trực tiếp là yêu cô, mà cô cũng a từng chắc chắn về điều
đó.

“Em không xác định được tình cảm này ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.