Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 29

Từ Yến nở nụ cười ngọt như mật: “Tớ chẳng có mấy chí tiến thủ, yên

phận ở một ngân hàng nhà nước, phải từ từ mới thăng tiến được. Nên tớ lấy
chồng luôn cho ổn định. Các cậu chắc còn đang phấn đấu để thăng tiến lên
chứ?”.

Cao Như Băng cũng cười: “Lấy chồng cũng là một việc phải phấn đấu

mà, mọi người ai cũng thế thôi. Không làm phiền hai người dạo phố nữa,
tạm biệt nhé”.

Sau khi đi được một đoạn, Cao Như Băng lắc đầu cười nhạt: “Tớ cứ

ng ta phải có lớn có khôn rồi chứ, hóa ra vẫn cứ tự cao tự đại như vậy”.

“Hôm nay cư xử thế là còn tử tế đấy”, Tạ Nam nghĩ lại mấy năm trước

khi còn làm thủ quỹ, mỗi lần qua ngân hàng, nhìn thấy bộ mặt khinh khỉnh
của Từ Yến, cô chỉ thấy buồn cười.

Cao Như Băng rất hiểu tính cách khắc nghiệt của Từ Yến, nên cũng

đoán được Tạ Nam làm việc với cô ta khó chịu thế nào: “Chỉ có cậu mới
nhịn cô ta, chứ tớ thì chắc chắn coi cô ta như rác luôn”.

“Một người chẳng liên quan đến mình, việc gì phải để ý cho mệt.”

Hai người đi hết một vòng, kết quả là túi lớn túi nhỏ đứng đợi Quách

Minh lái xe đến đón. Về đến nhà, hai cô tắm táp rồi lên giường nằm tiếp tục
trò chuyện.

“Băng Băng này, tâm trạng cậu bây giờ thế nào, có háo hức không?”

“Hôm Quách Minh cầu hôn, tớ rất háo hức. Còn bây giờ, bao nhiêu

sức lực đổ hết vào việc chuẩn bị đám cưới này khiến tớ thấy hơi đơ đơ rồi.”

“Đây là lần đầu tiên tớ làm phù dâu đấy, cũng thấy hồi hộp lắm”, Tạ

Nam ngừng một lát, rồi cười nói tiếp: “Cũng chẳng biết đến cuối đời tớ có
cơ hội trở thành cô dâu không nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.