Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 301

Mãi cho tới học kỳ hai của năm thứ tư, một đêm khuya từ công ty của

gia đình trở về ký túc, Đường Lăng Lâm gặp Hạng Tân Dương đang cõng
một cô gái đi ở phía trước mặt, anh ôm lấy đôi chân của cô gái ấy, cô gái
bẽn lẽn dựa cằm vào vai anh. Trong sự tĩnh lặng tuyệt đối nơi khuôn viên
trường vào một đêm xuân sớm như vậy, Hạng Tân Dương đang từng bước
nhẹ nhàng đi trước mặt cô, cô chỉ có thể cảm thấy hai người hình như đang
thì thầm điều gì đó với nhau, chứ không nghe rõ điều họ đang nói.

Cô khẽ lắc đầu ngao ngán tỏ vẻ coi thường, lại có bạngái mới rồi cơ

đấy, sau đó quay người đi lối khác.

Nhưng khi về đến ký túc, Lăng Lâm lại không sao ngủ được. Từ nhỏ

đến lớn chưa có người con trai nào thân thiết với cô như thế, những ánh
mắt dành cho cô chỉ là sự ngưỡng mộ mà hoàn toàn thiếu đi niềm thân thiết
quan tâm. Trong đêm đó, cô bồng có một giấc mơ, mà điều duy nhất cô còn
nhớ rõ sau khi tỉnh dậy là Hạng Tân Dương đã xuất hiện trong giấc mơ ấy.

Rất nhiều ngày trôi qua cô mới định thần lại được.

Những thông tin về cô bạn gái của Hạng Tân Dương cứ lần lượt rót

vào tai cô: Tạ Nam, tân sinh viên năm thứ nhất, học chuyên ngành Kế toán,
biết chơi đàn dương cầm, xinh xắn đáng yêu.

Cô nàng Từ Yến học cùng lóp với Tạ Nam là người quen biết cũ của

cô, mẹ Từ Yến là phó giám đốc bộ phận Tài vụ ở công ty xây dựng nhà họ
Đường. Nói về Tạ Nam trước mặt Đường Lăng Lâm, bao giờ cô ta cũng
dùng những lời lẽ khắc nghiệt: Một con bé đến từ thành phố nhỏ trong tỉnh,
quê mùa ngốc nghếch, trình độ đánh đàn bình thường, nhiều mưu mô, hay
õng ẹo...

Đường Lăng Lâm không thích điệu bộ ra vẻ ta đây thành phố của Từ

Yến, hơn nữa nói đến mưu đồ thì không ít những cô nàng mặt tròn mắt to,
lúc nào cũng ngơ ngácra vẻ ngây thơ như Tạ Nam. Là người luôn dị ứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.